Lý Kỳ nhướn mày, lập tức phản ứng, chỉ vào bản thân hỏi:
- Không phải nha nội đang nói tại hạ đấy chứ?
Ánh mắt của Cao nha nội vẫn luôn tập trung lên người phụ thân y, ngoài miệng khẽ đáp:
- Lẽ nào bên cạnh còn có người khác?
Dm, lão tử càng không muốn đứng bên cạnh ngươi.
Lý Kỳ đen mặt nói:
- Đã nha nội thấy đứng cùng tại hạ sẽ mất mặt, vậy thì nha nội vẫn nên nhanh tới chỗ của cha ngài đi.
Cao nha nội cười hắc hắc:
- Đi với cha ta làm gì, nhàm chán bỏ xừ. Nói sau, ta cũng không ngại. Ngươi tuy hay dong dài, nhưng cũng rất thú vị. Là ta sợ làm mất mặt mũi của cha ta.
- Như vậy còn được.
Lý Kỳ gật đầu, nghĩ lại, ngươi nói vậy chẳng phải nói móc ta sao? Trong lòng lại cười khổ, nhưng hắn cũng không nhiều lời. Đợi cho Cao Cầu đi hẳn vào trong, hai người bọn họ mới đi ra.
Cao Cầu vừa tiến vào không lâu, lại một nam tử trung niên đi tới. Người này chỉ dùng một tấm vải trắng buộc tóc, mặc một bộ áo dài màu xám nhạt. Khuôn mặt cực kỳ anh tuấn, mang theo nụ cười xấu xa, mười phần lưu manh vô lại. Chỉ riêng trang phục thôi, đã rất không phù hợp với yến hội hôm nay.
Tuy nhiên, Thái Dũng rất cung kính với nam tử trung niên này.
Lý Kỳ hiếu kỳ hỏi:
- Nha nội, người đó là ai?
Cao nha nội đáp:
- Người này vậy mà khó lường. Y chính là đương kim Thượng Thư Tả Thừa, Lý Bang Ngạn, Lý Tương.
Lý Bang Ngạn? Tên nghe sao quen quen.
Lý Kỳ cau mày suy nghĩ, bỗng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3293968/chuong-243.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.