- Thế là được rồi.
Gạ mãi mới có một người biết cắt tóc, sao có thể buông tha, vội vàng gật đầu, nói:
- Vậy đợi lúc nào ta rảnh, cô giúp ta cắt ngắn lại. Lúc đó ta sẽ vẽ một bức tranh, cô theo bức tranh đó mà cắt.
Quý Hồng Nô vừa định đáp ứng, Bạch Thiển Dạ giành nói:
- Điều này…điều này không được.
Lý Kỳ kinh ngạc hỏi:
- Vì sao không được?
Bạch Thiển Dạ dậm chân một cái:
- Hồng Nô là nữ, huynh là nam, nam nữ thụ thụ bất thân mà.
Thì ra nàng đang ghen tị, Lý Kỳ cười ha hả:
- Cắt tóc thì nam nữ thụ thụ bất thân gì. Dù sao lúc đó Hồng Nô chỉ chạm vào tóc huynh, có chạm vào người huynh đâu. Cho nên không tính.
- Hồng Nô, muội đừng để ý tới hắn.
Tần phu nhân hừ một tiếng.
Lý Kỳ nhãn châu xoay động:
- Hồng Nô, cô còn nhớ là ai đưa cô tới Tần phủ không? Làm người phải biết tri ân đồ báo chứ.
Quý Hồng Nô bị kẹp ở giữa, hốc mắt dần đỏ, nói:
- Lý đại ca, muội…
Tần phu nhân đứng dậy, cả giận nói:
- Lý Kỳ, ngươi có ý gì?
Lý Kỳ cũng đứng lên, nhìn Tần phu nhân, lớn tiếng nói:
- Phu nhân, ta muốn cắt tóc ngắn, là việc của ta, không mượn phu nhân xen vào.
- Vậy thì tự ngươi đi mà cắt, việc gì phải bắt Hồng Nô cắt giúp ngươi.
Tần phu nhân khẽ nói.
- Nếu ta có thể tự cắt được, thì ta đã cắt rồi.
Lý Kỳ hừ một tiếng, hướng Quý Hồng Nô nói:
- Hồng Nô, không phải Lý đại ca
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3293952/chuong-227.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.