Lý Kỳ đen mặt nói:
- Lời này của Phàn lão gia tử cũng thật nói quá. Ngài đã không tin tại hạ như vậy, vì sao còn muốn hợp tác?
Phàn Chính nghiêm mặt đáp:
- Đó là vì ta biết cậu là một nhân tài. Nhưng nếu không có phu nhân nhà cậu, ta tình nguyện trước khi chết đấu với Phỉ Thúy Hiên một trận, cũng không hợp tác với cậu.
Lý Kỳ tức giận suýt ngất, kích động nói:
- Lẽ nào tại hạ không đáng để ngài tin tưởng?
Phàn Chính gật đầu:
- Đúng vậy.
Lý Kỳ trợn mắt nói:
- Rồi rồi, đợi tí nữa tại hạ quay về nói với phu nhân. Tuy nhiên lúc ngài thương lương với phu nhân, tại hạ phải ở đó. Phu nhân nhà ta đơn thuần, thiện lương. Nếu một lão hồ ly như ngài đặt bẫy gài phu nhân, chắc phu nhân còn phải thay ngài đếm bạc.
Đã Phàn Chính nói như vậy, hắn tự nhiên cũng không muốn chịu thua kém.
Phàn Chính không để ý, gật đầu nói:
- Đây là điều đương nhiên.
- Vậy còn thịt?
- Cậu yên tâm, cậu muốn bao nhiêu, ta đều mang tới bấy nhiêu cho cậu. Giá tiền bằng với giá nhập hàng của Phỉ Thúy Hiên.
- Thật không?
Lý Kỳ vui vẻ hỏi.
Phàn Chính gật đầu, có vẻ đã mệt.
Lý Kỳ nhướn mày nói:
- Tuy nhiên, nếu Phàn Lâu bán thịt hiển nhiên cho Túy Tiên Cư như vậy, chẳng phải đã nói với Thái viên ngoại rằng, hai nhà chúng ta liên hợp lại sao? Cho nên chúng ta phải làm trong bóng tối. Còn phải nghĩ biện pháp che dấu tai mắt người khác.
Phàn Chính gật đầu:
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3293949/chuong-224.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.