Lý Kỳ vẻ mặt chánh khí đáp: 
- Người đó chính là Thường Sơn Triệu Tử Long. 
- Thường Sơn Triệu Tử Long? 
Cao nha nội hít một hơi khí lạnh, hỏi: 
- Vậy ngươi nhanh nói cho ta biết, vị Triệu Tử Long kia anh dũng thế nào? 
Lý Kỳ cười ha hả: 
- Tình tiết câu chuyện, ta còn đang suy nghĩ. Yên tâm đi, chừng hai ngày nữa sẽ kể tới người đó. 
Nói tới đây, bỗng lời nói xoay chuyển: 
- Tuy nhiên Tống công tử nói Lữ Bố là một kẻ mãng phu, tại hạ không cho là vậy. 
Hắn biết, một cốc nước này phải chia đều cho cả hai. 
Tống Ngọc Thần sững sờ cười lạnh hỏi: 
- Không biết Lý sư phó có cao kiến gì? 
- Ý của từ mãng phu là hữu dũng vô mưu, không biết tại hạ nói đúng không? 
Lý Kỳ hỏi. 
Tống Ngọc Thần gật đầu. 
Lý Kỳ cười đáp: 
- Vừa nãy ta có nói Lữ Bố là tiểu nhân, nhưng cũng không phải chỉ y là người hữu dũng vô mưu. Mà là chỉ tính cách của y hay thay đổi thất thường. Còn nói dễ nghe hơn, thì là kẻ thức thời mới là tuấn kiệt. Lữ Bố giết Đinh Nguyên đầu nhập vào Đổng Trác. Sau đó lại giết Đổng Trác để trả thù. Thử hỏi, nếu như y không phải là người có đầu óc, thì y làm sao có thể từ một đệ tử Hàn Môn trở thành bá chủ một phương? Chỉ tiếc rằng y sinh ra trong một thời đại anh hùng xuất hiện tầng tầng lớp lớp. Ngươi có thể nói 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3293940/chuong-215.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.