Dạy xong, Lý Kỳ thấy đã sắp tới giờ ăn cơm, liền đi tới đại sảnh, sai người treo tấm biển ‘Thiên hạ đệ nhất bánh’ lên, rồi mở cửa chuẩn bị buôn bán.
- Lý đại ca, bàn và tấm gỗ gì đó kia đã chuẩn bị xong.
Trần A Nam đi tới trước mặt Lý Kỳ nói.
Lý Kỳ trừng cậu ta một cái:
- Tấm gỗ gì mà tấm gỗ, nó gọi là thước gõ, biết chưa?
- Vâng, vâng, thước gõ, thước gõ, tiểu đệ nhớ kỹ rồi.
- Sai người mang lên lầu hai đi.
Lý Kỳ nói xong, vừa quay đầu lại, chợt thấy Bạch Thiển Dạ chính đang vội vã đi tới.
- Thất Nương, sao muội lại tới đây?
Lý Kỳ cười hỏi.
Bạch Thiển Dạ lo lắng đáp:
- Lý đại ca, lúc sáng sớm muội nghe nói Phỉ Thúy Hiên ở đối diện và nhiều quán ăn khác đã mua hết thịt heo, thịt dê ở chợ. Bọn họ làm vậy có phải vì hướng tới Túy Tiên Cư không?
Không thể tưởng được tin tức của nàng lại linh thông như vậy.
Lý Kỳ gật đầu:
- Muội tới đây vì chuyện này à.
Bạch Thiển Dạ gật đầu.
Lý Kỳ quắt miệng:
- Vậy mà huynh còn tưởng muội tới đây tìm huynh.
Khi nào huynh mới trở nên đứng đắn đây? Bạch Thiển Dạ lườm hắn một cái:
- Đến lúc nào rồi còn nói giỡn.
Lý Kỳ cười ha hả:
- Người ta nguyện ý chi tiền, huynh làm sao mà cản được. Yên tâm đi, Túy Tiên Cư sẽ không suy sụp dễ dàng như vậy đâu.
Bạch Thiển Dạ vui vẻ hỏi:
- Lẽ nào huynh đã có đối sách ứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3293934/chuong-209.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.