Phong Nghi Nô nghe hắn nói như vậy, suýt nữa té xỉu. Có hạng người nào mà nàng chưa gặp qua. Nhưng đây vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy một người vô sỉ như Lý Kỳ.Nhưng nàng cũng tinh tường, mình đã bị Lý Kỳ đoạt tiên cơ. Hôm nay chỉ sợ rất khó vạch trần bộ mặt thật sự của Lý Kỳ trước mặt Bạch Thiển Dạ. 
Bạch Thiển Dạ dù thông minh, nhưng nàng chưa từng tới những địa phương như vậy. Mà chỉ nghe người khác nói qua, nữ nhân chỗ đó đều rất phong tao, lẳng lở. Cho nên nàng liền tin lời của Lý Kỳ, thấp giọng nói: 
- Xin lỗi huynh, là muội trách lầm huynh. 
Ha ha! Xem ra mình đã vượt qua kiểm tra rồi. Mình thực con mẹ nó là thiên tài. 
Lý Kỳ âm thầm mừng rỡ, nhưng vẻ mặt lại ủy khuất, thở dài: 
- Điều này cũng không trách muội. Muội chỉ là chịu ảnh hưởng của người khác, nên mới trách oan huynh. 
Phong Nghi Nô sao nghe không ra ý ở ngoài lời của hắn, cười vũ mị nói: 
- Lý sư phó, đại nhân có đại lượng, sẽ không để một tiểu nữ tử như ta hướng Lý sư phó rót trà nhận lầm chứ? 
Ngươi còn nhỏ? Ta thấy ngươi không trẻ hơn Tần phu nhân là mấy. 
Lý Kỳ vụng trộm liếc nhìn bộ ngực cao ngất của Phong Nghi Nô, ho nhẹ một tiếng, đáp: 
- Phong Hành Thủ nói gì vậy, ta đâu dám trách cô. Người theo đuổi cô rải khắp kinh thành. Nếu ta nói một câu không phải với cô, chẳng phải bọn họ dùng nước bọt cũng khiến ta chết đuối rồi sao. 
Ý của hắn rất rõ ràng. Không phải ta không muốn trách ngươi, là ta không dám trách ngươi. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3293924/chuong-199.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.