Mãi cho đến canh ba, thực khách ở bàn cuối cùng mới rời đi.
Lý Kỳ đã mệt tới mức hai mắt trắng dã, đi vào phòng khách, tùy tiện tìm một cái bàn ngồi xuống, uống liên tục ba chén nước trà.
- Lý đại ca.
Lý Kỳ quay đầu nhìn, thấy là Tiểu Ngọc và Trần A Nam đã trở lại, cười nói: - Các ngươi làm xong rồi à?
Tiểu Ngọc gật đầu: - Vâng, muội và A Nam đã chọn người xong.
"Ài, cuối cùng cũng có một việc khiến người ta cao hứng."
- Vậy là tốt rồi, ngày mai ta sẽ bớt thời gian qua đó xem.
Lý Kỳ cười cười, lại hướng Trần A Nam nói: - A Nam, ngươi thuận tiện đi theo Tiểu Ngọc học chữ đi. Đừng cả ngày chơi bời lêu lổng, không có tiền đồ.
Trần A Nam vừa nghe phải học chữ, liền nhức đầu, gật đầu qua loa, vội nói sảng chuyện khác: - Đúng rồi, Lý đại ca, sao ngoài cửa lại có hai người quỳ vậy?
Tiểu Ngọc cũng sợ hãi gật đầu. Vừa nãy lúc quay về, hai người đó dọa nàng gần chết. Đang nửa đêm, bỗng nhìn thấy có hai người quỳ gối ở cửa ra vào, không bị dọa mới là lạ.
- Các ngươi đừng quan tâm tới việc này.
Lý Kỳ lắc đầu: - Hôm nay các ngươi cũng đã mệt mỏi, thừa dịp mấy người Lục Tử còn chưa nghỉ ngơi, bảo bọn họ làm cho mấy món, ăn xong rồi đi nghỉ sớm đi.
Trần A Nam và Tiểu Ngọc thấy sắc mặt của Lý Kỳ không vui, không dám nhiều lời, vâng một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3293917/chuong-192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.