Một bàn dài đặt giữa đại sảnh. Trên bàn đặt một chậu nước ấm, một túi bột mỳ, và vài dụng cụ làm bếp.
Chỉ thấy Lý Kỳ đứng trước bàn, vén tay áo lên, làm vài động tác đứng trung bình tấn, hai tay vung vẩy, chính là mấy động tác đầu của Thái Cực Quyền.
Mọi người đều sững sờ nhìn hắn.
Lý Kỳ lại sử vài chiêu Thái Cực Quyền, dư quang nhìn mọi người, thấy vẻ mặt kinh ngạc của bọn họ, nghĩ bụng, xâu khẩu vị như thế là đủ rồi, lập tức thu thế, trầm giọng quát: - Nước.
- Lý ca, nước đây.
Ngô Tiểu Lục vội vàng bưng một chậu nước còn bốc hơi đi tới.
Lý Kỳ gật đầu, sau đó nhúng tay vào rửa.
Mọi người Lý Kỳ vung vẩy nhiều động tác xinh đẹp như vậy, chỉ là vì rửa tay, nhất thời lảo đảo.
Mã Kiều cười ha hả, nói: - Cái tay đệ nhị trù này thật phiền toái, rửa tay thôi mà cũng lắm trò.
- Đúng vậy, tiểu tử ngươi đừng cố lộng huyền hư nữa, tất cả mọi người đang đợi mình ngươi đây.
Vị đại quan nhân cũng dở khóc dở cười.
Các ngươi hiểu cái đếch gì, chưa từng xem Kungfu bóng đá của Châu Tinh Trì à.
Lý Kỳ âm thầm khinh bỉ. Nhưng hắn không tiếp tục đùa giỡn Thái Cực Quyền nữa, mà thành thành thật thật nhào bột. Hắn lấy bốn cân bột mỳ, bỏ thêm một ít nước và muối, rồi nhào.
Lại thêm một ít nước.
Nhào đến khi bột mỳ mềm và mịn.
Mọi người thấy Lý Kỳ chỉ nhào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3293912/chuong-187.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.