Dù da mắt Lý Kỳ rất dày, đặc biết là đối mặt với nữ nhân. Nhưng những lời kia của Bạch Thiển Dạ, quả thực khiến cho hắn đau lòng. Bận rộn cả đêm, bị khói đặc hun cho gần chết. Còn lừa gạt Tần phu nhân. Nhận được chỉ là một câu hỏi nghi vấn. Nếu nói không thất vọng, thì là gạt người.
"Lý Kỳ a Lý Kỳ, ngươi cần gì phải làm người tốt như vậy. Đã biết trên đời này khó khăn nhất là làm người tốt rồi. Ngươi còn dám làm. Đúng là ngu xuẩn. Xem ra sau này ngươi vẫn nên thành thật làm một vị thương nhân hám lợi đi. Khó trách cha vợ luôn nói, không phải ông ấy không muốn làm người tốt, chỉ là ông ấy không có thiên phú đó. Xem ra mình cũng không có thiên phú đó. Ít nhất là cho tới bây giờ."
Sau khi rời khỏi Bạch phủ, Lý Kỳ tự hỏi một lúc lâu. Còn không ngừng trào phúng chính mình. Tuy nhiên hắn không trách Bạch Thiển Dạ. Hắn hiểu rất rõ nguyên nhân vì sao Bạch Thiển Dạ lại nghĩ như vậy. Tất cả đều vì cách làm của hắn từ đầu đến cuối.
Nhưng tâm tình của Lý Kỳ vẫn rất khó chịu.
Tâm tình khó chịu, người chịu tội tất nhiên là đám ái đồ.
Đồ đệ mà, phải chia buồn vui với sư phụ chứ.
Từ lúc Lý Kỳ đi vào phòng bếp, Ngô Tiểu Lục và hai anh em họ Trần đều trong tình trạng nước sôi lửa bỏng. Chỉ cần một việc nhỏ khiến cho Lý Kỳ không thỏa mãn, kế tiếp chắc chắn là một hồi tinh phong huyết vũ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3293846/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.