Lý Kỳ cười hắc hắc: - Cái này đơn giản. ỪmMười lăm cân thịt heo, đậu hũ, tỏi, gừng, thông, tùng (Cải trắng)
Lý Kỳ nói một hơi ước chừng ba mươi phối liệu, chủ liệu, đồ gia vị. Sau đó bảo Bạch Thiển Dạ viết lên mỗi tấm vải rách một hai loại.
Bạch Thiển Dạ khẽ nhíu mày suy nghĩ, vẫn không nghĩ ra. Tuy nhiên nàng không hỏi, mà tập trung ghi theo những gì Lý Kỳ nói.
Đợi Bạch Thiển Dạ viết xong, Lý Kỳ cầm những tấm vải rách kia, đi tới trước mặt đám hài tử. Giơ tay xoa đầu một người thiếu niên trông có vẻ rắn chắc, cười hỏi: - Tiểu đệ đệ tên gì?
Thiếu niên kia có vẻ sợ hãi Lý Kỳ, run giọng đó: - TaTa tên là Điền Thất.
Đồ mồ hôi! Điền Thất? Cái tên thật là khí phách.
Lý Kỳ sững sờ, lại hỏi: - Phụ thân của ngươi là Điền thợ mộc?
Điền Thất gật đầu.
- Ài, phụ thân của ngươi thật biết cách đặt tên. Cái tên cũng có thể xin độc quyền được rồi.
Lý Kỳ nói một câu mà tất cả mọi người nghe không hiểu gì cả. Sau đó tùy ý cầm một tấm vải rách, đặt trước mặt Điền Thất, chỉ lên mặt chữ hỏi: - Điền Thất, ngươi biết chữ này không?
Điền Thất cẩn thận nhìn một lần: - Thịt heo và gVừng. Chữ cuối cậu ta không nhận ra.
- Chữ này là chữ gừng, không phải là vừng. Lý Kỳ mỉm cười nói.
Điền Thất nhỏ giọng đọc một lần, sau đó gật đầu.
- Tốt.
Lý Kỳ đưa vải trắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3293806/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.