Đúng lúc này, ngoài cửa chợt vang lên tiếng của Tiểu Đào: - Phu nhân, Ngô Tiểu Lục ở bên ngoài cầu kiến. Nói rằng có việc gấp cần tìm Lý công tử.
- Tìm ta? Lý Kỳ nhướn mày, trong lòng rất nghi hoặc, hướng Tần phu nhân nói: - Phu nhân, để tại hạ đi ra xem thế nào.
Tần phu nhân gật đầu: - Công tử đi đi.
Lý Kỳ vừa mới vào phòng khách, Ngô Tiểu Lục liền tiến lên phía trước, la lên: - Lý ca, xảy ra chuyện lớn rồi.
Lý Kỳ giật mình hỏi: - Chuyện lớn gì?
Ngô Tiểu Lục ấp úng đáp: - BạchBạch nương tử tới.
Bạch nương tử?
Lý Kỳ hơi sững sỡ. Lập tức nhớ tới hôm nay mình phải cùng Bạch Thiển Dạ ra ngoài thành cứu tế những dân chạy nạn. Hắn nhìn xung quanh, thấp giọng hỏi: - NàngNàng ấy đến Tần phủ à?
Ngô Tiểu Lục lắc đầu: - Không. Tuy nhiên hiện tại nàng ấy đang ở trong tiệm. Đích danh muốn tìm huynh. Hơn nữa sắc mặt cũng rất khó coi.
"Bị người cho leo cây, sắc mặt làm sao đẹp được?"
Lý Kỳ nuốt nước bọt, nhìn sắc trời. Thấy mặt trời đã ngả về phía tây. Trong lòng không ngừng kêu khổ. Vì việc kia lại quên mất con quỷ nhỏ.
Hắn vốn tưởng rằng tới Tần phủ sẽ không tốn quá nhiều thời gian. Đến lúc đó lại tới hội hợp với Bạch Thiển Dạ cũng được. Nhưng ai mà ngờ, vì bận rộn mà quên mất.
Ngô Tiểu Lục thấy Lý Kỳ đổ đầy mồ hôi, nuốt nuốt nước bọt, hỏi: - Lý ca, chẳng lẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3293798/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.