- Ý gì? Chẳng lẽ công tử còn chưa rõ sao?
Bạch Thiển Dạ hừ một tiếng, cả giận đáp: - Lúc trước Vương tỷ tỷ hảo tâm thu lưu ngươi, cho ngươi ăn, cho ngươi ở. Ngươi không báo đáp thì thôi, còn độc ác hãm hại tỷ ấy? Còn có, ngươi vì tham lam lợi ích, kết giao sau lưng với Thái viên ngoại. Còn gạt Ngô thúc và Vương tỷ tỷ, bán bí phương của món chao cho Thái viên ngoại. Hèn hạ vô sỉ,, vong ân phụ nghĩa, tiểu nhân như vậy, còn có mặt mũi nào nói người khác Bất trung, bất hiếu, bất nhân, bất nghĩa? Đúng là không biết thẹn là gì.
"Mấy bà cô này đúng là nể mặt không nể mũi. Còn có Tần phu nhân, sao chuyện gì cũng nói cho ả nhỉ.. Đúng là không biết giữ bí mật là cái gì. "
Dù sao Lý Kỳ cũng là một nam nhân trưởng thành huyết khí phương cương. Vô duyên vô cớ bị một con quỷ nhỏ mắng một trận, làm sao có thể nuốt giận được. Liền cười lạnh đáp: - Ngươi tính là cái gì? Đây là chuyện nhà của Túy Tiên Cư chúng ta. Sao có thể cho một người ngoài như ngươi khoa tay múa chân. Huống hồ bí phương món chao vốn là của ta. Ta thích bán cho ai thì bán. Ngươi quản lý được sao? Đúng là thừa hơi rỗi việc.
- Ngươi
Bạch Thiển Dạ khó thở nói: - Hạng tiểu nhân hèn hạ như ngươi, người người đều giết được.
Giết cái muội!
Lý Kỳ thầm mắng một câu, cười nhạt đáp: - À,, ta bán bí phương chao cho Thái viên ngoại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3293793/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.