Tràng cười kéo dài một lúc mới dừng lại. 
Sau đó Lý Kỳ nghiêm mặt nói: - Ngày mai nếu Thái Lão Tam kia tới hỏi cháu, chú cứ theo lời nói rằng cháu đã đi ra ngoài từ sáng sớm. Nhưng nếu y thăm dò tin tức của cháu, chú cứ nói chi tiết cho y. Tuy nhiên, chuyện cháu mua Túy Tiên Cư, tuyệt đối không thể nói ra. Chú cứ bảo cháu là một đầu bếp là được rồi. 
Ngô Phúc Vinh hít sâu một hơi, nghi ngờ hỏi: - Vì sao phải nói vậy? 
Lý Kỳ không đáp mà nở một nụ cười thần bí. 
.. 
Ngày hôm sau, trời còn chưa sáng, Lý Kỳ đã lặng lẽ đi ra ngoài. Mãi tới lúc chạng vạng tối mới quay lại quán ăn. 
- Lý ca, mấy ngày nay huynh đều đi ra ngoài. Rốt cuộc là làm chuyện trọng yếu gì? 
Vừa vào cửa, Ngô Tiểu Lục đã đi lên đón chào, tò mò hỏi. 
- Trẻ con hỏi nhiều như vậy làm gì? 
Lý Kỳ phất tay, tới một cái bàn lớn ngồi xuống. Trần Tiểu Trụ rất tự giác bưng cho hắn một chén trà. Lý Kỳ uống một hơi, hướng Ngô Tiểu Lục hỏi: - Hôm nay có xảy ra chuyện gì không? 
Ngô Tiểu Lục lắc đầu cười hì hì: - Có thể có chuyện gì cơ chứ. Vẫn là mọi người tranh nhau mua chao mà thôi. 
Mấy ngày này đúng là mấy ngày Ngô Tiểu Lục được nổi danh. Đã bắt đầu có người gọi cậu ta là Lục gia. 
- Như vậy cũng tốt! 
Lý Kỳ nghỉ ngơi một lát, nhìn xung quanh không thấy bóng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3293771/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.