Lời này có thể nói là rất nể mặt Tần phu nhân. Thực ra vài điều kiện mà Lý Kỳ vừa đề nghị, rất hợp với tâm ý của Tần phu nhân. Dù sao Túy Tiên Cư cũng là tổ nghiệp của Tần gia. Nàng cũng không muốn nó bị suy bại trong tay của mình. Vốn nàng đã tuyệt vọng, nhưng Lý Kỳ xuất hiện, lại mang cho nàng một tia sáng. Huống hồ mười lăm ngày cũng không dài lắm. Đến lúc đó nếu Lý Kỳ không lấy ra được một nghìn xâu, vậy thì tính toán hướng đi khác cũng không muộn. Dù sao không phải nàng chi tiền. Túy Tiên Cư cũng không dời đi đâu được. Cho nên nàng hơi gật đầu, nói: - Được rồi, nếu sau mười lăm ngày, ngươi có thể lấy ra một nghìn xâu, ta sẽ đáp ứng giao một nửa cổ?
Lý Kỳ nhịn cười nói: - Phu nhân, là cổ phần.
Tần phu nhân đỏ mặt, gật đầu: - Giao một nửa cổ phần của Túy Tiên Cư cho ngươi.
Lý Kỳ vung tay, cười nói: - Phu nhân, nói thôi chưa đủ. Tôi nghĩ chúng ta trước lập điều khoản. Trên điều khoản ghi rõ thời gian chi trả và số lượng. Còn có điều kiện song phương. Nếu phu nhân vẫn chưa yên tâm, ở đầu điều khoản chúng ta có thể ghi rõ. Nếu trong mười lăm ngày tôi lấy ra được một nghìn xâu, vậy thì điều khoản mới có hiệu lực. Còn không thì coi như giấy vụn. Đương nhiên, không phải là tôi không tin nhân phẩm của phu nhân. Chỉ là có điều khoản này, đến lúc đó làm việc gì, cũng có thứ để so sánh. Như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3293752/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.