Lý Kỳ cười ha ha, hiếu kỳ hỏi: 
- Đúng rồi, Chu sư phó đã rời đi, vậy thì ai nấu cơm? Chẳng lẽ là Ngô đại thúc. Không đúng, tối hôm qua Ngô đại thúc đã nói sẽ trở về phủ mấy ngày. 
Ngô Tiểu Lục xoa xoa đôi bàn tay, ngượng ngập nói: 
- Không dối gạt Lý ca, chính là tiểu đệ làm. 
- Ngươi làm? 
Lý Kỳ hơi sững sờ, lập tức cười ha hả: 
- Không thể tưởng được ngươi có thể nấu ăn. 
Trong bụng nói thầm, tên này nấu ăn sẽ không như Chu sư phó chứ? 
Ngô Tiểu Lục cười hắc hắc nói: 
- Trước kia đã từng học trộm của Chu sư phó mấy chiêu. 
Đổ mồ hôi! Lão tử biết ngay mà. 
Lý Kỳ ném cái bạch nhãn, khóc không ra nước mắt! 
Nhưng bất kể thế nào, dù sao Ngô Tiểu Lục cũng có ý tốt. Lý Kỳ cũng không nên cự tuyệt. Lòng không yên đi theo Ngô Tiểu Lục vào trong phòng của cậu ta. Chỉ thấy trên giường bày một cái bàn nhỏ. Trên bàn có đặt một bát canh cá. 
- Chỉ có mỗi một bát canh? 
Lý Kỳ buồn bực hỏi. Người này thật thích phóng đại. Gọi mình tới ăn cơm, dùng một bát canh cá để đuổi mình. 
- Lý ca, huynh chớ xem thường món ăn này. Đệ phải mất một tháng mới làm được đấy. 
Ngô Tiểu Lục thấy Lý Kỳ mất hứng, vội vàng giải thích. 
“Cái gì? Một tháng mới làm được một món ăn? Hiệu suất cũng quá thấp a!”. Lý Kỳ rất là hoài nghi nhìn Ngô Tiểu Lục. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3293744/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.