Công tử áo tím nói:
- Một chút lòng thành, không đáng là bao. Mong rằng Lý huynh đừng cự tuyệt.
Lý Kỳ hoàn toàn không có ý định cự tuyệt. Ăn cơm trả tiền, thiên kinh địa nghĩa. Liền cười nói:
- Vậy tại hạ từ chối thì bất kính.
Nhận lấy bạc, giao cho Ngô Tiểu Lục.
Công tử áo tím thấy Lý Kỳ sảng khoái như vậy, ánh mắt lộ ra vẻ thưởng thức. Vội vàng mời Lý Kỳ ngồi xuống, hai người vừa ăn vừa nói chuyện, rất là hợp nhau.
Sau khi cơm nước no nê, công tử áo tím thấy sắc trời không còn sớm. Liền đứng dậy cáo từ. Trước khi đi, còn nói ngày khác nhất định lại tới.
Lý Kỳ tống y tới tận cửa, mới quay trở về. Khẽ thở dài, mặt mũi tràn đầy tiếc nuối. Thực ra đối với ba món ăn kia, hắn rất không hài lòng. Nếu đổi thành lúc trước, ba món ăn chỉ đủ tiêu chuẩn, còn chưa mang ra phòng bếp đã bị ném vào thùng rác.
Đây cũng không phải nói tài nấu nướng của hắn bị thụt lùi. Chỉ là vì trước đó hắn chuẩn bị không đủ. Hơn nữa tài liệu có hạn. Cho nên mới bị giảm tiêu chuẩn. Nhưng hắn đã cố hết sức. Có thể làm được như vậy, đã không dễ rồi.
Lý Kỳ hiểu rất rõ. Vừa nãy vị công tử áo tím kia luôn miệng tán thưởng ba món ăn. Hoàn toàn là do đó là đồ ăn mới, khẩu vị khác lạ. Hơn nữa, phải biết rằng, xào rau mới được phát minh từ thời Bắc Tống. Bình thường chỉ có ngự trù trong hoàng cung, hoặc là đầu bếp trong quán ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/126421/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.