Triệu Nhan mấy ngày nay đã không chỉ một lần nghe được người khác nhắc tới tổ phụ của Tào Dĩnh, hơn nữa người khác đều nói đối phương y thuật thông thần, được ví như thần tiên sống, trong đó y thuật thông thần thì có thể ý giải, y thuật của Tào Dĩnh cũng được đích thân tổ phụ của nàng dạy. Nhưng được ví như thần tiên sống lại không phải nói về y thuật của người đó. Theo lời nói của họ thì giống như tổ phụ của nàng là một vị thần tiên, bình thường như thần long chỉ thấy đầu không thấy đuôi, hầu như không sống trong Tào phủ. Đến Triệu Nhan này là trượng phu của cháu gái ngài cũng chưa từng gặp qua đối phương.
Nghe được Triệu Nhan hỏi tổ phụ của mình, Tào Dĩnh cũng thở dài nói:
- Tổ phụ ta, người tên chỉ có một chữ Dật, bởi vì thuở nhỏ đã thích tu đạo, cho nên trong cuộc đời phần lớn thời gian đều ẩn cư bên ngoài, rất ít khi quay lại Đông Kinh, bởi vì y thuật của người thông thần, hơn nữa cũng có danh tiếng trong đạo gia cho nên mới được mọi người xưng tụng là thần tiên sống, nhưng nay người cũng đã lớn tuổi rồi, mấy năm nay vẫn thỉnh thoảng ra ngoài khiến cho bọn tiểu bối chúng ta vô cùng lo lắng.
- Tào Dật?
Triệu Nhan nghe được tên này cảm giác hết sức quen nhưng trong lúc nhất thời lại nghĩ không ra đã nghe qua ở đâu, mà lúc này chỉ nghe Tào Dĩnh lại nói tiếp:
- Ngoài ra do tổ phụ ta là em trai ruột của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-nhan-vuong/2379036/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.