Ánh mắt người đàn ông mỗi lúc một lạnh lẽo, anh ngồi xổm người xuống, bóp cằm Chung Hi: "Cô yên tâm, tôi sẽ không để cô chết đâu, nhà họ Chung các người còn nợ tôi nhiều lắm, nên cô hãy lo sống cho tốt để trả nợ đi."
"Không phải anh luôn giúp tôi trả nợ sao?"
Chung Hi ngẩng đầu, nói thẳng ra với tâm thế không hề sợ chết: "Anh đứng tên tài chính Hoa Vinh đúng không?"
Trong phòng khách sạn, lúc nghe được cuộc nói chuyện giữa Bạc Lương Thần và người kia, cô đã nghĩ đến khả năng đó rồi.
Tại sao nợ nần của nhà họ Chung lại do một công ty toàn quyền đại diện?
Tại sao cô lại có thể làm thực tập sinh ở MON được chứ...
Cô không thể nghĩ ra được lý do thứ hai nào ngoài sự cố gắng sắp đặt của Bạc Lương Thần.
Bạc Lương Thần lạnh nhạt xoay người lại, nhìn chằm chằm khuôn mặt hơi tái nhợt bên tường, anh không thừa nhận, cũng không phủ nhận.
"Tôi không biết anh lại định chơi trò gì, nhưng anh yên tâm, tôi nhất định sẽ tiếp anh đến cùng!" Chung Hi cười mỉa một tiếng, nén đau đứng dậy, dấu vết trên cổ cô vô cùng chói mắt.
Cô cứ như vậy nhìn chằm chằm Bạc Lương Thần, sâu trong đáy mắt cô như một mảnh khô cằn, không hề có chút sức sống.
Ấn đường Bạc Lương Thần nhíu lại, từ lúc nào mà gương mặt kia đã bắt đầu mất đi ánh sáng.
Anh siết chặt lòng bàn tay, khuôn mặt không chút biểu cảm: "Món nợ kia vẫn phải trả lãi rất nhiều năm nữa, cả cuộc đời cô sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-bat-mang-theo-em/514958/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.