Không thể có con... có lẽ đây là chuyện không có bất kỳ người phụ nữ nào chịu nổi!
Hẳn là món nợ giữa bọn họ cũng đã thanh toán rõ ràng!
Nhưng vì sao tâm trạng anh lại không vui vẻ chút nào, ngược lại còn vô cùng nặng nề?
Bạc Lương Thần dừng chân bên ngoài phòng bệnh thêm một lát rồi mới xoay người ra khỏi bệnh viện. Người đã ngồi lên xe nhưng tâm hồn đang trôi dạt nơi nào.
Lão Chu tài xế liếc nhìn gương chiếu hậu: "Bạc Tổng, tôi đã làm theo lời dặn của ngài, nộp viện phí và tiền thuốc men gần một tháng cho Chung tiểu thư, ngoài ra còn dặn dò y tá nếu cần nộp tiếp thì có thể liên hệ với tôi bất cứ lúc nào."
"Ừm." Bạc Lương Thần lạnh lùng đáp một tiếng rồi nhìn ra ngoài cửa sổ, đúng lúc trông thấy Ôn Nguyễn Nhi đeo cặp kính to, giận dữ đi từ trong bệnh viện ra.
"Bạc Tổng, là Ôn tiểu thư. Có cần tiện thể đón cô ấy lên xe không?" Tài xế hỏi.
"Không cần." Bạc Lương Thần nghĩ tới dáng vẻ ngang ngược hống hách của Ôn Nguyễn Nhi trong phòng bệnh, lòng thầm cảm thấy bực bội.
Rõ ràng Ôn Nguyễn Nhi là người anh chọn, lại còn là ân nhân cứu mạng hồi nhỏ của anh. Nhưng sau một thời gian chung sống, anh thật sự không nảy sinh hứng thú gì với đối phương.
Trên người cô ta có hơi thở con buôn, vô hình trung bị khí chất thanh cao kiêu ngạo đặc biệt trên người Chung Hi lấn át.
"Về công ty." Bạc Lương Thần lạnh lùng ra lệnh.
"Vâng, thưa Bạc Tổng."
...
Ôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-bat-mang-theo-em/267117/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.