Bạch Bân lau mồ hôi trên mặt một cái, cười ha ha, bước đến choàng tay lên vai vị tổng giám đốc họ Vương, nói đùa: "Vương Tổng, nghe ông nói ở đây có một vị mỹ nhân được Vương Tổng khen ngợi hết lời mà. Sao không mời cô ấy ra để cho mọi người ở đây mở mang tầm mắt một chút?" 
"Đúng đúng!" Vương Tổng mỉm cười, nhận ra bầu không khí có vẻ không đúng lắm, nên nhanh chóng dời chủ đề, nói với vẻ lấy lòng: "Đến ngay, đến ngay đây." 
Ông ta gọi cho đường điện thoại nội bộ: "Sao Lina còn chưa tới, mấy cậu vào rừng tìm người hay sao thế?" 
Bên trong phòng bao trở lại bình thường, mọi người cười cười nói nói, chỉ có Bạc Lương Thần lạnh lùng gõ bàn. 
Bạch Bân và Vũ Tiểu Thiếu liếc mắt nhìn nhau, đều âm thầm thở phào một hơi. Cả hai người đều có cảm giác như vừa trở về từ cõi chết. 
Mấy phút sau, cửa phòng bao mở ra, hai mươi cô gái trẻ trung xinh đẹp bị đẩy vào. 
"Ôi, các vị tổng giám đốc, các vị khách quý của tôi. Chuyện làm ăn quan trọng, nhưng cũng cần phải thư giãn." Mama-san hơi lớn tuổi vừa nói vừa đẩy các cô gái qua. 
Note: mama-san thường là phụ nữ có chức vụ quyền hạn, đặc biệt là người phụ trách nhà geisha hoặc quán bar, hộp đêm ở Đông Á 
Bảy tám cô gái niềm nở thuận thế ngồi xuống bên cạnh mấy người đàn ông, đẩy mấy người bảo tiêu bên cạnh ra. 
Bạch Bân và Vũ Tiểu Thiếu một người ôm một cô. 
Bạc Lương Thần lạnh lùng ngồi yên, khí chất cao quý 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-bat-mang-theo-em/267108/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.