19
Ngày hôm sau, lúc 5 giờ chiều, tôi đặt một bó hoa hồng cỡ lớn.
Tôi cố tình thêm tiền bo 20 tệ để người giao hàng đợi ở vị trí dễ thấy nhất ở tầng dưới ký túc xá.
Tôi lặng lẽ theo dõi chỗ của Trương Nhã Nhã, thấy cô ta sắp về ktx, tôi kéo Tô Tư Cẩn bước lên trước cô ta.
Sau đó, dưới ánh mắt ngưỡng mộ của mọi người, tôi nhận lấy bó hoa hồng mơ mộng lãng mạn này, nở một nụ cười hạnh phúc vui vẻ.
Khi nhìn thấy Trương Nhã Nhã, tôi bắt đầu nói với Tô Tư Cẩn lời thoại mình đã sớm chuẩn bị.
Tô Tư Cẩn ngưỡng mộ nói: “Oa, Giảo Giảo, đây là hoa ai tặng vậy!”
Tôi cúi đầu xấu hổ: “Cậu nói xem, còn ai vào đây?”
Trương Nhã Nhã sững sờ, mắt cô ta mở to hơn trước.
Tô Tư Cẩn tiếp tục diễn trò, “Không phải chứ, trời ơi, học muội tình đầu và nam khôi trời sinh, cp này tớ phải đẩy thôi!”
Tôi tiếp tục ngại ngùng cười, không nói gì.
Tô Tư Cẩn tiếp tục hỏi: “Vì sao hôm nay lại tặng hoa thế?”
Tôi cố ý nói nhỏ, nhưng đủ để Trương Nhã Nhã nghe thấy:
“Anh ấy nói, tối nay có chuyện quan trọng muốn nói với tớ.”
Sau đó, tôi lấy điện thoại ra, “Cậu xem.”
Tô Tư Cẩn lấy tay che mặt: “Mẹ ơi, khách sạn đó! Ôi... tớ có thể đoán ra là chuyện quan trọng gì rồi!”
“Đó là hoa tươi, đèn, bánh kem, bít tết, còn cả... tỏ tình.”
“Giảo Giảo, nếu cậu thoát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-thay-tra-xanh-den-huan-luyen-quan-su/2588774/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.