Ăn xong là Tạ Minh Triết vào game, nhanh chóng phục chế tấm thẻ Chu Du, rồi gửi cho các đồng đội mỗi người một tấm.
Hai mắt mỗi người đều sáng lên —— nhân vật trong tấm thẻ này phải nói là đẹp trai quá xá!
Trần Tiêu nói: “Lập đội năm người đi đánh bí cảnh, thử hiệu quả một chút.”
Tạ Minh Triết đáp: “Mọi người đi đi, em muốn nghiên cứu thêm thẻ mới.”
Trần Tiêu bất ngờ nhìn cậu: “Cậu có ý tưởng mới à?”
Tạ Minh Triết đáp: “Không biết có thể thành công không, em muốn làm một tấm thẻ bảo vệ Chu Du.”
Trần Tiêu gật gật đầu, cũng không hỏi nhiều, cùng bốn người khác lập đội đi đánh bí cảnh ngày.
Tạ Minh Triết thì ở trong không gian cá nhân tiếp tục làm thẻ.
Cậu nghĩ tới thẻ “Hoàng Cái” là muốn Hoàng Cái tới hiệp lực với Chu Du, ngoài ra, còn muốn thiết kế Hoàng Cái thành loại thẻ tank, máu phải thật cao. Nếu da không đủ dày, bị bóp chết trước khi bảo vệ được Chu Du thì chẳng phải là rất xấu hổ sao?
Cậu sẽ thiết lập Hoàng Cái thành thẻ hệ thổ, vì loại thẻ bài có thể thiết kế điểm máu lên mức tối đa trong kho dữ liệu bình thường đều là hệ thổ. Giống như tấm thẻ Voi Trắng hệ thổ khiến rất nhiều tuyển thủ chuyên nghiệp phải nhức đầu của đại thần Trịnh Phong, máu 200 ngàn, có thể gọi là máu trâu.
Về số liệu thì chắc chắn phải đẩy thủ và máu lên cao, việc này không cần suy nghĩ nhiều.
Quan trọng nhất vẫn là thiết kế kỹ năng.
Loại thẻ bài bảo hộ ở trong game nhiều như mây, làm thế nào có thể sáng tạo cái mới, phối hợp kỹ năng mới, không xung đột với các thẻ bài khác đây?
Tạ Minh Triết cúi đầu ngẫm nghĩ, cậu có một vài ý tưởng.
Nếu Hoàng Cái và Chu Du từng phối hợp diễn vở tuồng khổ nhục kế, Hoàng Cái bị đánh tới thương tích đầy mình, vậy thì cứ thiết kế Hoàng Cái thành thẻ bài “tự phế” đi. Giống như chủ động mất máu sẽ phát động hiệu quả, hẳn là trong game cũng có loại thẻ hỗ trợ tự phế này, nhưng chắc không nhiều lắm nhỉ?
Sau khi xác định rõ ràng nên thiết kế thế nào, Tạ Minh Triết mở hệ thống chế thẻ lên.
Kết nối tinh thần vào, giấy tinh vân dần dần hiện ra một chân dung ——
Một lão tướng để trần nửa người, toàn thân đầy vết roi, từng dấu roi như muốn xé rách da thịt ông, cả cơ thể máu me be bét trông vô cùng thê thảm, lão tướng có mái tóc hơi bù xù, mỗi một nếp nhăn trên gương mặt đều được tôi luyện qua năm tháng, nhưng vẻ mặt ông lại tràn đầy quả cảm, dù vết thương trên người nhiều không đếm hết nhưng ông cũng không thấy đau, tấm lưng vẫn đứng thẳng hiên ngang.
Chế tạo thẻ bài thành công.
Tạ Minh Triết liền bỏ vào kho dữ liệu, cầu nguyện đừng có tiếp tục nghe thấy hai chữ “xin lỗi” nữa. Một lát sau, bên tai vang lên âm thanh của hệ thống “Chúc mừng, thẻ bài của bạn đã được xét duyệt.”
Quả nhiên loại kỹ năng này không dễ xung đột với nhau!
Tạ Minh Triết vui sướng cầm lấy tấm thẻ mình mới chế tạo.
Hoàng Cái (Hệ thổ) Cấp độ: 1 Cấp sao: ★ Số lần sử dụng: 1/1 Thuộc tính cơ bản: – Máu: 2000 – Công: 0 – Thủ: 1500 – Tốc: 5 – Tỷ lệ bạo kích: 0%
Kỹ năng kèm theo: Khổ nhục (tự quất thân thể chính mình, gây sát thương cho bản thân, mỗi khi máu của bản thân giảm 20%/40%/60%/80%/100% thì tăng 20%/40%/60%/80%/100% lực sát thương cho đồng đội chỉ định; thời gian cooldown: 10 giây)
Kỹ năng kèm theo: Trung thành (Chủ động giảm 20% máu của bản thân, tạo lá chắn hệ thổ có lượng máu tương đương cho mục tiêu chỉ định, trong lúc lá chắn còn tồn tại, mục tiêu miễn dịch toàn bộ khống chế, khi lá chắn bị phá bỏ, hồi phục 50% máu của mục tiêu; thời gian cooldown: 30 giây)
Tạ Minh Triết: “…”
Những gì cậu thiết lập đều hiện lên trên thẻ bài, tự phế để hỗ trợ, lại còn mang kỹ năng bảo hộ có tính trị liệu!
Ném cho đồng đội đang cạn máu một tấm khiên, chẳng những có thể bảo vệ đồng đội một thời gian, mà sau khi khiên bị phá còn hồi lại nửa cây máu cho đồng đội!
Nếu đem tấm thẻ Hoàng Cái này vào bí cảnh thì Chu Du sẽ không còn phải sợ chết nữa rồi đúng không?
***
Cùng lúc đó, Trần Tiêu cùng đám người phòng cày thuê đem Chu Du đi đánh bí cảnh ngày.
Bí cảnh ngày hôm này là “Tử Trúc Lâm”, đây là một bí cảnh vô cùng đơn giản, không có boss, chỉ có một lượng lớn tiểu quái, là loại “bí cảnh kinh nghiệm” mà đám người chơi lâu năm rất thích, đánh đám tiểu quái này nhặt được rất nhiều đá kinh nghiệm.
Loại bí cảnh kinh nghiệm nhỏ này có hạn chế, cả đội chỉ được đem theo năm tấm thẻ bài.
Bởi vì tiểu quái vô cùng dày đặc, để tránh cho thẻ bài bị hội đồng đến chết, bình thường thì một đội bí cảnh đều đem theo một tấm thẻ trị liệu, một thẻ đột kích có thủ cao, và ba tấm thẻ tấn công diện rộng, kéo tiểu quái tới một chỗ để đánh chết một lượt.
Hôm nay bọn Trần Tiêu cũng phối hợp như thế, Bàng Vũ gọi Tê Giác dụ quái, Trì Oánh Oánh dùng Nữ Thần Chữa Trị hồi máu, ba người còn lại thì cầm thẻ Chu Du tấn công diện rộng.
Hỏa công của Chu Du vô cùng mạnh, rất nhanh đã đánh xong một lượt bí cảnh.
Trì Oánh Oánh nói: “Nhanh hơn đánh bình thường rất nhiều! Trước kia mất tới 5 phút, giờ chỉ mất 4 phút là xong.”
Bàng Vũ nói: “Dùng lửa lan truyền đánh diện rộng thiệt là lợi hại! Nhất là lúc gặp phải đám tiểu quái quá đông, mục tiêu truyền lửa càng nhiều, ngọn lửa càng mạnh!”
Kim Dược lại chú ý vấn đề số liệu hơn: “Tiểu quái ở bí cảnh max cấp 70 đều có máu trên 100 ngàn, một lần bạo kích của Chu Du có thể đánh lên 40 đến 50 ngàn máu, chỉ cần truyền ba lần là có thể thiêu chết hết. Nếu đem tấm thẻ này đi bán thì chắc chắn sẽ kiếm được một món hời!”
Đúng lúc này, Trần Tiêu nhận được cuộc gọi riêng: “Anh Trần, em lại làm ra một tấm thẻ, mọi người đánh bí cảnh xong chưa? Anh tới giúp em nhìn thử đi!”
Trần Tiêu lập tức dẫn cả đám tới không gian cá nhân của Tạ Minh Triết.
Tạ Minh Triết đưa thẻ Hoàng Cái cho anh: “Thẻ hệ thổ máu trâu, khi đánh bí cảnh hẳn là có thể bảo vệ được Chu Du.”
Trần Tiêu có hơi kinh ngạc: “Thẻ hỗ trợ tự phế?”
Loại thẻ bài tự mình hại mình thế này rất hiếm gặp, nổi danh nhất đương nhiên là người khai sáng lối chơi vong ngữ, Phương Vũ của Lưu Sương Thành, trong tay anh có một tấm thẻ trị liệu hiến tế cực mạnh, sau khi tự sát có thể nháy mắt hồi máu cho toàn đoàn.
Tấm thẻ Hoàng Cái Tạ Minh Triết làm này thật ra cũng có thể tự sát.
Kỹ năng “Khổ nhục” chủ động giảm máu theo tỷ lệ nhất định sẽ làm tăng sát thương gây ra của đồng đội, xem như là hiệu quả buff thêm khi tự phế, nếu chủ động trừ hết 100% máu, sát thương gây ra của đồng đội sẽ tăng lên tối đa, cũng tương đương với việc Hoàng Cái tự sát.
Kỹ năng thứ hai, “Trung thành”, là tự trừ máu mình nhằm tạo khiên, khiên bảo hộ đồng đội có thể miễn dịch khống chế, khiên bị phá còn hồi máu được, dùng để bảo vệ thẻ bài trung tâm của phe mình khá là tốt!
Trần Tiêu không nhịn được nói: “Lá bài này của cậu có thể dùng để đánh trong bí cảnh lẫn trên đấu trường, trên đấu trường có thể bảo vệ thẻ công kích hạch tâm của phe mình, kỹ năng tự phế chính mình để tạo khiên này thật sự rất xịn.”
Tạ Minh Triết cười he he: “Ban đầu em thiết kế thế này là định dùng để bảo vệ Chu Du đánh bí cảnh, Chu Du có máu quá mỏng, dễ bị giết chết. Như vậy là trên đấu trường tấm thẻ này cũng có thể bảo vệ cho những đồng đội khác, phạm vi sử dụng rất rộng.”
Trần Tiêu cười gật đầu: “Thật ra thẻ Chu Du cũng có thể dùng trên đấu trường, có điều, bình thường đối thủ sẽ chẳng ngốc đến mức bị Chu Du của cậu nối liền lại, đấu đơn không có tác dụng mấy, chỉ tới khi đánh đoàn chiến có lượng thẻ bài khá nhiều thì có lẽ nó sẽ phát huy được tác dụng.”
Tạ Minh Triết tò mò hỏi: “Trong một trận đoàn chiến thì đồng thời có thể tồn tại tối đa bao nhiêu thẻ?”
Trần Tiêu đáp: “Một trận đoàn chiến cấp cao gồm bốn tuyển thủ điều khiển từ hai tới ba tấm thẻ, có thể đồng thời tồn tại hơn tám tấm thẻ. Nếu cậu gọi Chu Du ra đúng thời cơ, lúc đối phương đang đứng tại vị trí khá tập trung, rồi quăng Dây xích liên hoàn phóng một mồi lửa, thì sát thương gây ra sẽ rất cao.”
Tạ Minh Triết phấn khích: “Vậy chừng nào làm xong set thẻ thì anh Trần dẫn em đến đấu trường thử đi!”
Lâm thần yêu cầu cậu làm một tấm thẻ đánh bí cảnh, cậu lại làm ra được loại thẻ bài “lưỡng dụng vừa đánh đấu trường vừa đánh bí cảnh” cũng có thể xem là thu hoạch bất ngờ.
Trần Tiêu nói: “Thăng Hoàng Cái lên max cấp đi, chúng ta lại đem đi đánh bí cảnh thử.”
Tạ Minh Triết lập tức giao thẻ Hoàng Cái cho anh Trần tăng lên max cấp.
Thẻ Hoàng Cái max cấp có máu đạt đến 150 ngàn, chỉ cần một cái lá chắn 20% máu thôi là cũng thêm được 30 ngàn máu.
Bí cảnh ngày có thể đánh năm lần mỗi ngày, lần này Tạ Minh Triết cũng đi cùng mọi người đánh bí cảnh, đổi vị trí với Trì Oánh Oánh, để cô tập trung viết bài PR cho công hội.
Thẻ Tê Giác của Bàng Vũ tiếp tục phụ trách dụ quái, ba tấm Chu Du mở công kích diện rộng, Hoàng Cái thấy Chu Du nào sắp cạn máu thì lại quăng khiên tới, trong trạng thái an toàn còn có thể chủ động đánh mình nhằm tăng công kích của Chu Du.
Thẻ hỗ trợ vừa có thể bảo vệ vừa có thể bơm máu, đương nhiên là xài tốt hơn loại thẻ trị liệu chỉ có một kỹ năng.
Đợt đánh này chỉ dùng 3 phút 30 giây là xong bí cảnh, nhanh hơn lần trước 30 giây, chủ yếu là nhờ Hoàng Cái có thể đảm bảo cho đồng đội vừa không chết còn được tăng công kích, nên đã đẩy nhanh tiến độ đánh bí cảnh.
Nhìn đám cây cối trước mặt bị biến thành tro bụi, Trần Tiêu không nhịn được cười thành tiếng: “Chu Du và Hoàng Cái cùng nhau đánh bí cảnh y như là máy gặt, nhất là loại bí cảnh kinh nghiệm có quái dày đặc thế này, thật sự là dùng rất tốt.”
Bàng Vũ nói thêm: “Tui thấy thẻ Tê Giác nhà tui chui vô cái đội hình này có hơi sai sai, nhìn như phá team!”
Đội hình trước mắt quả thực không được đẹp lắm.
Ảnh ảo của ba tấm Chu Du đều là mỹ nam cao lớn hiên ngang, lão tướng Hoàng Cái mang đầy vết thương cũng là con người, chen vào đó lại có một con tê giác vụng về, hình như có hơi sai thì phải?
Kim Dược không nhịn được đề nghị: “Tiểu Tạ, chú nhiều ý tưởng như thế thì thử làm một tấm thẻ nhân vật dùng để kéo quái được không? Nếu vậy thì từ giờ đánh bí cảnh đều dùng thẻ nhân vật, đội hình quá đẹp luôn.”
Trần Tiêu sợ Tạ Minh Triết quá mệt, lập tức nói: “Tối qua tiểu Tạ thức đến bốn giờ sáng, hôm nay vừa dậy đã làm thêm thẻ mới, tiêu hao tinh thần rất nghiêm trọng. Chỉ đánh một cái bí cảnh mà thôi, dùng Tê Giác kéo quái cũng như nhau, không cần miễn cưỡng phải đi làm thẻ mới.”
Kim Dược phát hiện đề nghị của mình có chút không ổn, đành sửa miệng: “Anh Trần nói đúng, Tê Giác đã phổ biến rất lâu trong bí cảnh rồi, đa số người chơi đều có một tấm, dù sao thì thứ quan trọng nhất của việc cày bí cảnh chính là tốc độ, tiếp theo mới là xét xem thẻ bài có dễ nhìn hay không.”
Bàng Vũ hùa theo: “Đúng vậy. Bí cảnh ngày mà, dùng gì chả được, tốc độ mới là thứ quan trọng nhất, hiện giờ chúng ta đã đánh được xuống 3 phút 30 giây, tiết kiệm được khối thời gian hơn đám người chơi khác.”
Nhưng Tạ Minh Triết lại rất để ý tới câu nói của Kim Dược.
Cậu cũng thấy, năm tấm thẻ bài bí cảnh, 1 tấm Hoàng Cái, 3 tấm Chu Du… rồi thêm 1 lá bài Tê Giác vào thì nhìn thế nào cũng chẳng vừa mắt nổi!
Nếu cả năm tấm đều là thẻ nhân vật thì tốt rồi.
Nếu có thể tạo ra một bộ thẻ nhân vật đánh bí cảnh, rất có thể Lâm thần sẽ nhìn mình với con mắt khác, rồi thu nhận mình làm đồ đệ hướng dẫn mình chế tạo set thẻ thì sao?
Nghĩ tới đây, Tạ Minh Triết cúi đầu rơi vào trầm tư.
Trần Tiêu thấy cậu đứng bên cạnh ngẩn người thì thay cậu nhận lấy đá kinh nghiệm rớt xuống trong bí cảnh, hỏi: “Tiểu Tạ, cậu có ý tưởng mới sao?”
Tạ Minh Triết hồi thần: “Em thấy lời của Kim Dược rất có lý, nếu thẻ bí cảnh cần năm tấm, Hoàng Cái và Chu Du đã chiếm bốn tấm rồi, hay là em lại làm một tấm thẻ nhân vật kéo quái, như vậy sẽ thống nhất phong cách, sau này còn có thể đóng gói cả năm tấm lại thành một combo đem bán nữa.”
Trần Tiêu cười đáp: “Ý tưởng này đương nhiên không sai, thứ bán chạy nhất ở khu buôn bán chính là một bộ thẻ phối hợp cực tốt, giống như combo năm tấm thẻ thực vật, combo năm tấm thẻ mãnh thú, nếu cậu có thể tạo ra một combo gồm năm tấm thẻ nhân vật, chắc chắn sẽ được hoan nghênh.”
Combo thẻ bán rất chạy, chuyện này Tạ Minh Triết đã chú ý vào ngày đi theo anh Trần mở cửa hàng.
Bộ thẻ mà các chủ hàng phối hợp đem ra bán đều là bộ năm tấm thẻ đánh đấu trường cùng thuộc tính có buff tăng trạng thái. Nói cho đúng thì năm tấm thẻ này của Tạ Minh Triết cũng không được tính là một set, bởi vì có tới ba tấm thẻ Chu Du, đấu trường không cho phép dùng thẻ trùng lặp, nhưng nếu cầm đi đánh bí cảnh thì hoàn toàn không thành vấn đề.
Mỗi ngày trong game chắc chắn sẽ có rất nhiều đội cố định cày bí cảnh đúng không? Trực tiếp bán một combo năm tấm thẻ đánh bí cảnh cho đội cố định, như thế có thể kiếm được một khoản tiền lớn. Huống hồ, sau này, đội bí cảnh công hội có thể dùng thẻ bài công hội nhà mình chế tạo đi cày bí cảnh, như vậy thì càng nở mặt nở mày không phải sao?
Chỉ là, nên làm thẻ nhân vật kéo quái thế nào đây?
Tạ Minh Triết rời khỏi bí cảnh, quay lại không gian cá nhân cẩn thận suy nghĩ vấn đề này.
Chu Du và Hoàng Cái đều là những nhân vật rất nổi tiếng thuộc nước Ngô ở thời đại Tam Quốc, hay là lại làm một tấm nhân vật của nước Ngô, gom lại tạo thành đội bí cảnh nước Ngô?
Người có quan hệ tương đối tốt với Chu Du… là Tôn Sách!
Bạn chí cốt!
Lịch sử còn gọi cặp đôi Chu Du và Tôn Sách là “Giang Đông song bích”.
Hai người cùng tuổi nhau, khi nhỏ vừa gặp đã quen thân, trở thành bạn bè cùng chí hướng, cả hai thường xuyên thức trắng đêm kê gối trò chuyện rất lâu về tương lai, về thiên hạ, quan hệ tốt hệt như anh em ruột. Sau này hai người gặp được Đại Kiều và Tiểu Kiều, Tôn Sách không lấy cả hai chị em mà cùng Chu Du chia ra cưới đôi chị em đẹp như hoa này. Tôn Sách và Chu Du đã thân lại càng thân, đây cũng là một câu chuyện rất được người đời ca tụng.
Tiếc là Tôn Sách tráng niên mất sớm vào năm 26 tuổi, trước khi lâm chung đã giao Tôn Quyền cho Chu Du, còn nói với em trai Tôn Quyền của mình “chuyện không thể quyết định cứ hỏi Chu Du”, có thể thấy được y hoàn toàn tín nhiệm Chu Du, hành động này tương đương với việc giao toàn bộ quyền chỉ huy quân sự đối ngoại của Giang Đông vào tay Chu Du.
Hai người quả thật là cặp đôi anh hùng bi tráng, quen nhau năm 16 tuổi, Tôn Sách qua đời ở tuổi 26, Chu Du cũng ra đi vào năm 36 tuổi, mà trong mười năm Tôn Sách không còn này, Chu Du cũng không hề phụ di mệnh của Tôn Sách, toàn tâm toàn ý phụ tá Tôn Quyền. Tôn Sách và Chu Du được xem là người mở đường cho nước Ngô ở thời kỳ đầu, có Tôn Sách thống nhất Giang Đông, có đại chiến Xích Bích của Chu Du, sau này Tôn Quyền lên làm chúa công mới có thể chống lại Lưu, Tào, lấy được ba phần thiên hạ.
Tôn Sách đúng là rất biết kéo cừu. Khi còn trẻ hắn từng đắc tội không ít người, bị thích khách ám sát, chết đi thật sự rất đáng tiếc.
Nếu lấy Tiểu Bá Vương Tôn Sách ra làm thẻ bài, đúng lúc có thể thiết kế cho hắn kỹ năng kéo cừu diện rộng.
Cứ thế, Tôn Sách kéo cừu, Chu Du phóng hỏa, Hoàng Cái ở bên cạnh bảo hộ, cày bí cảnh chắc chắc sẽ rất có hiệu suất.
Tạ Minh triết suy nghĩ thật kỹ thiết lập, rồi lập tức vẽ hình tượng nhân vật.
Tôn Sách và Chu Du cùng tuổi, về dung mạo của y, trong sách sử đều có ghi chép lại, nói rằng người dân Giang Đông khi trông thấy Tôn Sách đều sẽ chết mê chết mệt, mặc dù có hơi khoa trương nhưng chắc chắn nhan sắc của Tôn Sách không hề thấp, vả lại Tôn Sách có võ nghệ đặc biệt cao cường, được người người xưng tụng là “Tiểu Bá Vương Giang Đông”.
Ngoại hình y hẳn là tràn đầy khí chất nam tính, cặp lông mày dày rậm, đôi mắt thâm thúy, là một anh chàng đẹp trai bộc trực hào sảng.
Tạ Minh Triết quyết định cho Tôn Sách mặc chiến bào toàn thân, cưỡi một con tuấn mã.
Tiểu Bá Vương Giang Đông cưỡi ngựa, mỗi nơi móng ngựa vút qua, quân địch đều sợ tới choáng váng!
Nếu để kéo cừu hận, đương nhiên cần phải kéo thật vững chắc, một kỹ năng sẽ thiết kế thành kéo quái diện rộng, cưỡi ngựa chạy lên kéo cừu hận chắc chắn sẽ có tốc độ khá nhanh; mặt khác, Tôn Sách có giá trị vũ lực siêu cao, không sợ trời không sợ đất, lại cho hắn một kỹ năng vô địch, gọi là Tiểu Bá Vương Giang Đông.
Loại thẻ bài này chẳng những dùng rất tốt trong bí cảnh, mà còn có thể đem vào đấu trường đảo loạn tiết tấu của đối thủ!
Tạ Minh Triết có vố số linh cảm, sau khi nghĩ kỹ cả nhân vật lẫn kỹ năng, cậu liền kết nối tinh thần vào hệ thống chế thẻ, bắt đầu vẽ thẻ bài Tôn Sách.
Liên tục rót tinh thần vào giấy tinh vân, trên giấy dần dần xuất hiện một chàng trai trẻ tuổi đầy nam tính với tư thế hiên ngang lẫm liệt. Chàng trai khoác lên chiến bào, cưỡi tuấn mã, gương mặt đầy kiêu ngạo, dường như kẻ địch có mạnh thế nào chăng nữa y cũng không hề nảy sinh một chút e ngại nào!
Tôn Sách (Hệ hỏa) Cấp độ: 1 Cấp sao: ★ Số lần sử dụng: 1/1 Thuộc tích cơ bản: – Máu: 1500 – Công: 200 – Thủ: 1500 – Tốc: 5 – Tỷ lệ bạo kích: 10%
Kỹ năng kèm theo: Giục ngựa giương roi (Tôn Sách cưỡi tuấn mã xông vào trận địa quân địch, trên đường hấp thu toàn bộ cừu hận trong vòng 23 mét, cưỡng chế quân địch tấn công bản thân; thời gian cooldown: 15 giây)
Kỹ năng kèm theo: Tiểu Bá Vương Giang Đông (Tôn Sách tiến vào trạng tháng Bá Vương, miễn dịch toàn bộ khống chế và tổn thương, liên tục 8 giây; thời gian cooldown: 60 giây)
Đây chính là Tiểu Bá Vương Tôn Sách cưỡi chiến mã giết địch, thế không thể đỡ thống nhất Giang Đông.
Sau này, một bộ 5 thẻ cày bí cảnh gồm Tôn Sách, Chu Du, Hoàng Cái —— sẽ mang tên gọi “Đội bí cảnh Giang Đông”!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]