"Một tổ xe quay đầu, vừa rồi xe của Già Tô dừng lại lúc đèn đỏ, rất có thể đã đánh tráo vào lúc đó." Quý Diệc An lạnh lùng nói, "Hai tổ còn lại đi tìm Tống Sơ." 
Sau khi sắp xếp xong, anh quay đầu lại, vẻ mặt cực kỳ khó coi: "Đại Minh, đưa camera đây cho tôi." 
Anh cầm lấy máy quay, trực tiếp tua đến phần sau, tăng nhanh tốc độ, quả nhiên ở phần sau nhìn thấy Tống Sơ đứng ở trong góc nói chuyện với một người đàn ông, sau đó Tống Sơ cùng anh ta leo lên một chiếc xe khác. 
"Chắc là không sao đâu, Tống Sơ tự nguyện đi mà." Tiêu Nham đứng ở bên cạnh nói. 
Quý Diệc An trả máy quay lại cho Đại Minh, "Tìm bên đội kỹ thuật xem thử có thể phóng to biển số xe hay không, đồng thời đi tìm dòng xe này xung quanh các con đường." 
"Rõ!" 
••• 
Tống Sơ ngồi trong xe, cánh tay đặt trên bệ cửa sổ, hai mắt híp lại, nhìn cánh đồng bát ngát bên ngoài, xe chạy càng ngày càng xa. 
Những đám mây đỏ giống như đang đốt cháy bầu trời dần dần chuyển sang màu tím. 
Trên người Tống Sơ vẫn còn mặc áo cưới cúp ngực nên một cơn gió lạnh thổi qua làm cô nổi hết da gà. 
Tống Sơ quay đầu, hất cầm với một người đàn ông trên xe: "Đưa áo khoác của anh cho tôi." 
Người đàn ông đó nhìn sườn mặt của Già Tô, nhận được sự đồng ý thì mới cởi áo khoác đưa cho Tống Sơ. Cô khoác nó trên vai, tiếp tục nhìn ra ngoài cửa sổ. 
Già Tô nhận một cuộc điện thoại, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-thay-tan-tinh/214722/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.