Bất Giới hòa thượng tay áo phiêu phiêu, tăng y không gió bay múa, một tiếng hừ vang lên! Nội lực vô cùng tinh thuần bạo phát! Ba cây ngân châm ngay cả tay áo của hắn cũng không chạm được đã bị đánh văng đi!
Đỗ Dự lại khẽ cười. Mười chiêu, để xem ngươi tính sao? Trong tay hắn có 81 cây ngân châm, nếu ném một lần được tính là một chiêu thì mười chiêu chỉ nháy mắt là trôi qua! Thiên hạ võ công, duy tốc bất phá! Sinh cơ duy nhất của hắn là ở tốc độ. Chỉ cần tốc độ vững vàng chiếm ưu thế, thêm vào viễn trình công kích thì vượt qua 10 chiêu có gì khó chứ?
Hắn quay người lại lại ném ra ba cây ngân châm.
Bị Bất Giới uy hiếp tiêu chảy đến chết nên đào cốc lục tiên không dám nhiều lời nhưng là ánh mắt hớn hở, đồng loạt vươn ra sáu ngón tay, nghiễm nhiên trở thành trọng tài của trận tranh đấu bố vợ con rể này, nhanh chóng đưa ra con số sáu chiêu.
Bất Giới hòa thượng gần như bị sáu tên hỗn đản này làm tức đến tâm bệnh phát tác, huýt dài một tiếng lại đánh rơi ba cây ngân châm của Đỗ Dự.
Hắn tuy không phải kẻ trọng mặt mũi nhưng có sáu tên gian xảo ủng hộ đối phương đóng vai quần chúng, lại khéo ăn khéo nói líu lo không ngớt, nếu thật bị Đỗ Dự ném ra hai lần ngân châm nữa chẳng phải chính mình đã đớn 12 chiêu mà không đánh được chiêu nào? Này còn thành thể thống gì nữa?
Đỗ Dự đang định tiếp tục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-thay-phan-dien/2181010/quyen-1-chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.