Ra khỏi bệnh viện thì hết hẳn hơi ấm, một trận gió lạnh thổi qua, tôi không khỏi rùng mình.
“Chào anh Ngô Địch!”
Mấy người đàn ông mặc cả cây đen, thấy tôi đi ra liền đứng cung kính, trừ Uy Tử, có thêm mấy người để sai khiến, chỉ đáng tiếc trung thành hay không thì không rõ.
“Ừ, nhớ đấy, nhiệm vụ của các cậu là bảo vệ người phụ nữ ở phòng bệnh 206 tầng 20.
Trong tay chị ấy có thông tin quan trọng.”
Không thể lúc nào cũng dính Lý Tuyền lên người tôi được, nhỡ lúc đó đám người này muốn trả thù tôi thì chắc chắn sẽ đến tìm chị ấy.
Mấy người nhanh chóng rút đi.
Bất kể thế nào, có mấy người này bảo vệ ở đây, an toàn của Lý Tuyền ít nhiều cũng được đảm bảo.
Nhưng nếu để chị ấy biết tôi phái người của xã hội đen đến bảo vệ một cảnh sát như mình, chắc chắn sẽ tức giận muốn đánh tôi một trận.
Nhưng bình an vô sự là tốt rồi.
Bên ngoài ngày càng tối, gió càng thổi càng mạnh, xem ra đã đến lúc kết thúc tất cả.
Đã quá muộn, trừ chiếc xe đẩy bán cháo ở cổng bệnh viện thì không còn gì ăn nữa.
Xách hai bát cháo, mua mấy quả trứng bắc thảo, tôi lao thẳng lên tầng.
Trải qua việc vừa rồi, tôi cứ cảm thấy phòng bệnh của Lý Tuyền không phải nơi an toàn.
Hơn nữa, người phụ nữ này luôn làm ra mấy chuyện khiến người ta bất ngờ.
Ai mà biết được chị ấy giấu tôi điều gì, lần sau lại làm những gì sau lưng tôi.
Xách cháo trở về phòng bệnh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-thay-chia-tay/1140523/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.