Tôi đã đoán được là ai, nhưng Đường Tiếu Tiếu không mở miệng thì tôi cũng không động vào quả bom này.
A Kim kia hiện giờ vẫn ôm bụng bò lê dưới đất, có thể thấy anh ta bị đánh nặng đến đâu.
“Chẳng phải anh trở lại bảo vệ tôi rồi sao? Sốt ruột cái gì chứ?”
Đường Tiếu Tiếu nhẹ nhàng đặt chén trà xuống, sau đó đứng dậy khẽ cúi người với tôi.
“Anh Ngô, hôm nay nói đến đây thôi, A Kim sẽ tiễn các anh, sức khỏe tôi không tốt lắm, không tiễn xa được.”
Đường Tiếu Tiếu đây là muốn chúng tôi đi cho nhanh: “Được, phu nhân.”
Tôi nói xong nhanh chóng đẩy Uy Tử đi ra ngoài.
Sắc mặt Uy Tử còn khó coi hơn tôi, trước kia lúc bị người ta dí súng vào đầu, cậu ấy cũng chưa từng có sắc mặt khó coi như vậy.
Trong lòng tôi thầm có chút bất an, nếu Uy Tử cũng thế này thì chứng tỏ Triệu Phong cực kỳ khó đối phó.
“Thế nào? Nói tiếp đi chứ, tôi bảo vệ cô và người tình của cô nói chuyện tiếp.”
Triệu Phong chắn ngay trước mặt tôi, nhìn tôi nhưng lời nói lại không nhằm vào tôi.
Giọng điệu này sao nghe giống như ghen vậy? Nhìn kiểu gì tôi cũng cảm thấy không giống như một lão đàn ông bốn năm mươi tuổi, còn là quân nhân.
Đường Tiếu Tiếu chẳng thèm quan tâm đến ông ta, lại ngồi luôn xuống: “A Kim, tiễn khách ra ngoài.”
Người đàn ông mặc vest ở cửa miễn cưỡng đứng dậy, sau đó bước về phía tôi và Uy Tử.
Anh ta tập tà tập tễnh, nhìn rất khó chịu.
“Tôi đánh cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-thay-chia-tay/1140508/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.