Bầu không khí trở nên khó xử.
Cũng may tôi và Lý Tuyền đều đã gặp qua nhiều chuyện tình yêu nam nữ, vì thế rất nhanh liền khôi phục bình thường.
“Ngô Địch, nói thật tôi không sợ cậu điều tra tôi.
Nhưng tôi không muốn người hợp tác cùng tôi lại ngấm ngầm điều tra về tôi.”
Nếu đã nói thẳng thế thì dễ nói chuyện rồi.
Tôi ôm máy tính đứng lên nói: “Đừng quên, là chị giấu diếm tôi trước.”
Nói xong tôi vừa muốn mở máy tính, Lý Tuyền lại giơ tay đè lấy.
“Tôi giấu cậu vì không muốn các cậu bị liên lụy vào chuyện này.”
Tôi trừng mắt, đè tay lên bàn tay đang đè chặt laptop của Lý Tuyền nói: “Nhưng ít nhất chúng tôi cũng phải có quyền hiểu rõ mọi chuyện chứ?”
“Có thể chị cảm thấy Bành Uy bốc đồng nhưng tôi không như vậy.
Chị nên hiểu rõ, tôi là một kẻ xấu xa chỉ yêu tiền.
Nếu không biết rõ thân phận trước kia của chị, tôi không thể yên tâm hợp tác cùng chị được.”
Lý Tuyền im lặng, sau vài giây chị ấy tự rút tay ra.
“Được rồi, nếu cậu muốn biết thì tự mình xem đi.
Tôi ra ngoài tìm Bành Uy, chắc cậu ấy vẫn chưa biết, tôi không muốn cậu ấy lo lắng.”
Nói xong Lý Tuyền liền bước đi, cửa cuốn một lần nữa kéo xuống mà tôi cũng từ từ mở máy tính trong tay ra.
Tìm được mười ba kết quả mà trong đó có Lý Tuyền mà tôi cần tìm.
Đã đến bước này, tôi chỉ có thể tiếp tục.
Tôi ấn vào tấm ảnh chụp quen thuộc.
Tài liệu mật: Lý Tuyền, hai mươi bảy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-thay-chia-tay/1140502/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.