“Chị Ân, chị có bận không?”
Đang tìm người giúp đỡ, lại là người hoàn toàn không phải nể mặt tôi, nên giọng điệu của tôi tự nhiên cũng lịch sự hơn.
“Sao, tôi bận thì cậu sẽ không tìm tôi sao?”
Giọng của Ân Cầm có chút kỳ lạ, nhưng tôi cũng không quan tâm lắm, chuyện chính quan trọng hơn.
“Không, tôi không có ý đó.
Tôi đến Hải Nam không phải để chơi.
Tôi đã đụng độ một người anh em và cậu ta bị cho vào tròng, nên muốn nhờ chị hỗ trợ bố mẹ của cậu ta.”
Tôi đi thẳng vào vấn đề, không nên vòng vo với người thông minh như Ân Cầm.
Nhưng bên phía Ân Cầm chỉ có vài tiếng rêи ɾỉ mà không nói gì cả.
“Chị Ân, tôi cũng không muốn làm phiền chị, chỉ là, ý của người anh em này là chỉ cần chị ra lệnh, thì không ai ở đây dám động đến bố mẹ cậu ta.”
Tưởng là Ân Cầm không vui nên tôi nhanh chóng tâng bốc cô ta mấy câu.
Nào ngờ, có tiếng một người phụ nữ truyền đến từ trong điện thoại.
“Xin lỗi, bây giờ cô ấy không rảnh.
Tiểu Ngô Địch, có việc gì thì quay về, ba người chúng ta nói chuyện trực tiếp.
Tiểu Cầm nói buổi trình diễn nội y lần trước cô ấy vẫn chưa chơi đã.”
Giọng nói này rất quen thuộc, tôi còn chưa nghĩ ra, thì một tiếng hét của Ân Cầm trực tiếp vang lên từ đầu dây bên kia.
“Đừng có cho cái đó vào, một chiếc là được rồi, Lâm Hải! Đừng! Á!”
Chết tiệt, phần thân dưới chợt căng lên, mẹ nó chứ ban ngày ban mặt mà Ân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-thay-chia-tay/1140494/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.