Thực ra lúc này tôi từng do dự, tôi đương nhiên biết Lý Tuyền sẽ không làm hại tôi.
Nếu không phải lúc ở nhà máy thép chị ấy đỡ đạn giúp tôi, có lẽ tôi cũng chết rồi.
Nhưng nếu không phải vì chị ấy tôi cũng sẽ không gặp phải chuyện này.
“Không trả lời được thì thôi, chỉ là hiếm khi có thời gian nghỉ ngơi tôi muốn nói với hai người.
Được ở cùng các cậu tôi rất vui, nhưng đừng tin tôi, chúng ta chỉ là quan hệ hợp tác thôi.”
Lý Tuyền nói vậy làm tôi sửng sốt.
Tôi bật cười muốn vỗ vai chị ấy nhưng lại bị Bành Uy túm chặt tay.
Ha ha, thằng nhóc này tỏ tình không thành công nên ghen tị rồi.
“Tôi nói thật, cả ngày chị trưng ra bộ mặt lạnh lùng này, tôi nhìn không ra là chị vui vẻ ở chỗ nào cả.”
Lý Tuyền quay đầu trợn mắt nhìn tôi, tôi sờ mũi cười cười.
“Nhưng nếu chị đã vui vẻ thì tôi và Bành Uy cũng rất vinh hạnh.
Ban đầu là chị đưa tôi vào nghề này, giờ tôi muốn bỏ nghề cũng không bỏ được.”
Thực ra tôi chưa bao giờ đoán được tâm tư của Lý Tuyền.
Từ trước đến nay chị ấy không bao giờ thể hiển cảm xúc, tôi cũng đã quen che dấu.
Nhưng đôi khi tôi vẫn cảm thấy chị ấy không vui vẻ.
Nhưng chị ấy không nói ra tôi cũng không có cách nào.
Sau đó chúng tôi ngồi tâm sự với nhau, Bành Uy kể về những chuyện ngu ngốc của cậu ấy lúc nhỏ.
Lý Tuyền hầu như không nói chuyện còn tôi đương nhiên là chê cười dáng vẻ tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-thay-chia-tay/1140483/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.