Nói thật trong thẩm mĩ của tôi, Lâm Lộ Lộ chính là một người đẹp.
Một người đẹp như thế lại bày ra dáng vẻ của một cô gái nhỏ, điều này không phải ai cũng có thể cưỡng lại.
Tim tôi đập thình thịch, hỏi cô ấy muốn ăn gì.
Cô ấy cười cười nói gì cũng được, tôi quay đầu xe đi về phía chợ đêm.
Tôi thừa nhận mang con gái đến quán ăn ven đường không tốt lắm, nhưng sắp mười một giờ rồi.
May bây giờ là mùa hè nếu không tìm chỗ uống rượu thôi cũng khó.
“Phải rồi, tôi vẫn chưa biết tên của anh?”
Giọng nói cô mềm mại như một cô gái nhỏ, tôi nói tôi tên Ngô Địch.
Cô ấy nói: “ Tên của anh rất có khí thế, tôi là Lâm Lộ Lộ, anh gọi tôi Lộ Lộ là được rồi.”
Lúc nói chuyện ánh mắt cô ấy nhìn chằm chằm vào tôi, như muốn nhìn xem tôi có nhận ra cô ấy không.
Nhưng tôi chỉ gật đầu nói tên rất hay.
Nghe tôi nói thế, Lâm Lộ Lộ liền thu hồi tầm mắt.
Sau đó tán gẫu vài câu, cô ấy hỏi tôi làm nghề gì, còn trẻ như vậy đã đi xe đắt tiền thế rồi.
Tôi nói cũng không có gì, chỉ là nhận chức trong công ty của bố tôi, giúp nghệ sĩ nhận các loại lịch trình.
Nói đến đây, tôi nhìn Lâm Lộ Lộ xuyên qua gương chiếu hậu, phát hiện ánh mắt cô ấy như sáng lên.
Nhìn thấy dáng vẻ này, tôi cảm thấy khả năng đêm nay có thể hoàn thành nhiệm vụ rất lớn.
Quả nhiên thái độ của Lâm Lô Lộ với tôi càng thêm thân thiết,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-thay-chia-tay/1140441/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.