Chu Di đang ngủ mê mệt thì trợn mắt nhìn, thuận tay bấm tắt đồng hồ báo thức, nhưng phải đến nửa tiếng sau mới tỉnh dậy.
Sau đó lật đật bò dậy rửa mặt, nhìn lại cũng không còn đủ thời gian để cô trang điểm sơ qua.
Cô đứng trước gương trong phòng thay đồ chỉnh trang lại quần áo lại lần nữa. Đàm Yến Tây tỉnh dậy, vừa đi tới vừa ngáp dài ngáp ngắn, cười nói: “Lớn tiếng vậy, ai không biết còn tưởng có người muốn ra tiền tuyến đánh giặc đấy."
Lúc này anh vẫn muốn náo loạn thêm, bước tới ôm eo cô và định ôm hôn thêm một chút.
Chu Di đưa tay đẩy mặt anh ra, "Em thật sự trễ rồi! Còn không kịp về thay quần áo."
Đàm Yến Tây cười một tiếng, "Anh cũng đâu có làm bẩn quần áo em đâu, có bẩn cũng là của anh mà?"
Chu Di không còn thời gian để mắng cái vẻ phong lưu của anh nữa, "Không thay sợ người ta lại bàn tán."
"Bàn tán cái gì? Mấy người bàn tán đó không có đời sống tình dục sao?"
"..." Chu Di quay đầu lại trừng anh một cái, "Lần sau phiền anh muốn gặp thì phải báo trước với em một ngày, để em chuẩn bị cho đàng hoàng."
"Vậy có cần phải gửi thông báo chính thức không?"
Chu Di tức đến giậm chân, Đàm Yến Tây nâng cằm cô lên, thành công hôn trộm một cái thật nhanh rồi kịp thời xoay người bỏ chạy. Khi đã đi vào phòng tắm, anh lại nói: "Xe đã đợi sẵn dưới lầu, đưa em thẳng đến công ty, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-thanh-co-tuyet/234710/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.