Điếu thuốc trên tay Đàm Yến Tây còn chưa hút hết một phần ba, anh đã lấy gạt tàn đặt trên chiếc tủ đầu giường dập tắt đi.
Anh nằm nửa người xuống giường, vươn tay đè mái tóc có chút ẩm ướt của Chu Di lại trên vai, dùng ngón tay vân vê rồi xoay mặt cô lại, thấp giọng cười nói: "Đang êm đẹp tại sao lại cắn anh."
Chu Di không nói lời nào mà quay qua nhìn đôi môi của anh trong tia sáng chập chờn mờ nhạt, sau đó lại duỗi đầu ngón tay ra chạm vào, quả nhiên có một vết thương nhỏ rất rõ ràng.
Đàm Yến Tây vươn tay ra muốn bắt lấy ngón tay cô, nhưng cô lại đột nhiên ngẩng đầu, dùng đầu lưỡi ấm áp lướt nhẹ qua rồi khẽ hạ giọng hỏi: "Anh còn đau không?"
“… Hừm.” Đàm Yến Tây chậm chạp trả lời không rõ lý do.
Chu Di bật cười, "Dù sao em cũng không xin lỗi đâu."
Đàm Yến Tây hơi nhướng mày, quay mặt về phía cô rồi nói, "Vậy chi bằng em dứt khoát thử cắn thêm một lần nữa cho thoả thích xem sao? Nói anh nghe một chút, vì sao lại phát cáu thế." Anh rõ ràng đang ở tư thế tìm cô để hỏi tội, nhưng trong giọng nói lại tràn ngập sự nuông chiều.
Cũng không cho cô có cơ hội để phản bác lại, anh đã nhanh chóng cúi đầu xuống lấp kín môi cô.
Chu Di đẩy anh, "Em muốn đi tắm."
"Chờ lát nữa hãy tắm."
Dường như chỉ một thoáng sau, Đàm Yến Tây lại đến ôm cô.
Trên người Chu Di đổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-thanh-co-tuyet/234706/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.