Bác sĩ thì phải chữa bệnh.
Ở một mức độ nào đó, trừng trị cái ác cũng được coi là “chữa bệnh” cho thế giới này.
Thế nên có thể đạt được công đức cũng là đương nhiên.
Loại thứ hai.
Trong mắt Thiên Đạo, hắn “chữa bệnh” cho Thám tử lừng danh Kogoro.
Chỉ là Thiên Đạo cho rằng trực tiếp giết chết loại người tội ác này, coi như là cứu vớt bọn họ...
Lần sau nếu có cơ hội, hắn có thể làm một thử nghiệm.
Tìm một số người xấu “cải tạo” họ, biến họ thành một “người tốt”.
Đến lúc đó Từ Huyền có thể so sánh.
Để xem giết chết luôn hay cải tạo bọn họ, trong hai loại phương án này, loại nào công đức Thiên Đạo giáng xuống nhiều hơn.
“Cứ thế trước đã.”
Từ Huyền đặt phỏng đoán này trong lòng.
Hắn cẩn thận trải nghiệm sự biến hóa của tu vi.
Hai luồng công đức Thiên Đạo, tổng cộng tăng hơn một trăm năm tu vi cho hắn so với tu luyện bình thường! Nhiều hơn một chút so với lần live trước đó.
Nói là công đức, thật ra là “số mệnh” và “công đức Thiên Đạo” xen lẫn cùng nhau.
Chỉ là hiệu quả của “công đức Thiên Đạo” hơn “số mệnh” gấp mười lần.
Từ Huyền tự động bỏ qua hiệu quả của “số mệnh”.
“Lập thiết lập cá nhân, quả nhiên hữu dụng.”
“Khó trách những streamer kia đều cố gắng trăm phương nghìn kế để thiết lập hình tượng.”
Từ Huyền có hơi cảm khái.
Không uổng công hắn đã làm việc chăm chỉ như một bác sĩ.
Nhưng so với làm thầy bói thì được Thiên Đạo thiên vị hơn nhiều.
Nếu như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-sy-tam-ly-nhin-thau-van-menh-cung-hop-ly-nhi/4577713/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.