“Đợi đến lúc giải quyết xong đống phiền phức này, tôi cũng sẽ không đối xử tệ bạc với ngài.”
Cứ việc nói, ông ta sẽ tiếp tục khen thưởng ngay.
Từ Huyền lên tiếng ngăn cản: “Anh không cần khen thưởng cho tôi nữa đâu.”
“Tôi đã nói ra cách giải quyết rồi, chỉ cần anh làm theo đề nghị của tôi, chắc chắn có thể chữa khỏi chứng lo âu của anh, không có vấn đề gì.”
Sắc mặt Hoa Khai Phú Quý biến thẳng thành khó coi luôn.
Thứ ông ta muốn là không còn lo âu nữa chắc? Thứ ông ta muốn chính là giữ nguyên tiền của mình kia kìa!
Cái đề nghị ngu xuẩn này có mà dùng được cái bíp á!
Cuối cùng Hoa Khai Phú Quý lại thuyết phục vài câu, nhưng thấy Từ Huyền sống chết không chịu nhả ra thêm gì nữa, thế là đành tuyệt vọng bỏ cuộc.
Rốt cuộc, sắc mặt ông ta xanh lè xanh lét, không thèm nói thêm câu nào mà thẳng tay ngắt kết nối.
Từ Huyền khẽ lắc đầu.
Tính tới thời điểm hiện tại, tên Hoa Khai Phú Quý này là bệnh nhân duy nhất không được chữa khỏi trong phòng phát trực tiếp của hắn.
Nhưng mà chuyện này cũng không thể trách Từ Huyền được.
Hắn đã đề ra phương pháp trị liệu tốt nhất rồi.
Ngặt nỗi bệnh nhân không nghe, ai cũng không làm gì được.
Loại người này, ngay cả Đại La Kim Tiên cũng không cứu được.
Màn đạn trong phòng phát trực tiếp lại dâng trào.
“Tui cười chớt mất thôi, không có tài sản thì chả cần lo bị phá sản nữa, logic này của bác sĩ Từ, tui cho full điểm nghen!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-sy-tam-ly-nhin-thau-van-menh-cung-hop-ly-nhi/4577699/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.