"Thế nên mới cùng phía đối tác của anh chuẩn bị nhiều tiền mặt như vậy, vẫn còn trăm phương ngàn kế tìm kiếm cơ hội đầu tư."
"Nhưng mà càng lo nghĩ, càng không làm tốt được."
"Mấy năm này, anh đầu tư bên ngoài đã bị thua lỗ khá nhiều tiền đúng không? Vẫn còn nợ không ít nữa."
"Món nợ này đối với anh hiện tại mà nói đương nhiên là không coi vào đâu."
"Chỉ khi nào công ty là con gà đẻ trứng vàng hiện tại không còn nữa, e rằng anh sẽ ngay lập tức bị chủ nợ ép cho cửa nát nhà tan!"
Từ Huyền ung dung nói: "Tôi nói không sai chứ?"
Hoa Khai Phú Quý im lặng trong chốc lát, rồi cười khổ nói: "Lợi hại, thực sự lợi hại."
"Bây giờ tôi đã hoàn toàn phục rồi."
"Bác sĩ Từ, cậu thật sự chỉ là một bác sĩ tâm lý thôi sao? Tại sao cái gì cậu cũng biết thế?"
"Có điều bác sĩ Từ à, tuy rằng cậu nói không sai, chỉ là có một chuyện cậu lại không biết."
Hoa Khai Phú Quý mỉm cười nói: "Mấy tháng trước, công ty mới vừa ký kết hợp đồng mới với bên chọn mua."
"Ít nhất là trong vòng mấy năm, công ty này còn có thể tiếp tục kiếm tiền, thậm chí còn kiếm càng nhiều."
"Bằng không tôi cũng có phải là kẻ ngu đâu, dựa vào cái gì mà bỏ ra vàng ròng bạc trắng để mua cổ phần công ty không có giá trị gì."
"Thế nên tôi thật sự không có gì để lo âu cả."
"Ha ha, bác sĩ Từ, tuy suy... y thuật của cậu lợi hại, thế nhưng hình như bị sai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-sy-tam-ly-nhin-thau-van-menh-cung-hop-ly-nhi/4577697/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.