“Muốn tôi hỗ trợ anh xem vấn đề của mình không?”
“Đương nhiên.”
Thích Uống Cocacola nói: “Tôi muốn giống như Cocacola Thêm Đá lúc nãy, xem mặt của tôi rồi nói rõ chi tiết từng trải của tôi ra, không thành vấn đề gì chứ?”
“Không thành vấn đề, anh không nói thì tôi cũng có bước đấy.”
Từ Huyền gật đầu mỉm cười nói: “Tăng độ tin tưởng của bệnh nhân cũng là phân đoạn quan trọng trong việc trị liệu bệnh tâm lý.”
Thích Uống Cocacola không khỏi nghi hoặc.
Anh ta từng đi qua mấy bệnh viện, nhưng bác sĩ tâm lý thì chưa gặp ai.
Việc trị liệu bệnh tâm lý bây giờ đều phức tạp như vậy à? Lúc này, Từ Huyền đã thong thả mở miệng.
“Nhìn từ mặt của ngươi thì, từ nhỏ gia đình anh đã giàu có, cuộc sống không có lo âu gì.”
“Là một phú nhị đại nho nhỏ.”
“Chẳng qua cha mẹ bận rộn công tác, từ nhỏ đến lớn đều rất ít khi quản anh, dẫn đến sau khi lớn lên quan hệ của anh với hai người họ không được thân thiết cho lắm.”
Thích Uống Cocacola nhếch miệng cười, gật đầu thừa nhận.
Anh ta thẳng thắn nói: “Bác sĩ Từ, lời anh nói đều đúng cả.”
“Có điều những chuyện ấy không khó nhìn ra lắm nhỉ.”
“Chỉ cần là người hơi giỏi trong việc quan sát, nhìn cách bố trí trong phòng của tôi là có thể dễ dàng đoán ra được gia cảnh của tôi không kém lắm.”
“Hơn nữa thanh niên ở tuổi của tôi, lại còn là con trai nữa, phần lớn đều không có quan hệ thân thiết với cha mẹ cả.”
“Ít nhất cũng là tự nhận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-sy-tam-ly-nhin-thau-van-menh-cung-hop-ly-nhi/4577675/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.