Người con gái ở trong phòng mình, mặc áo của mình và cả người còn thoảng mùi sữa tắm của bản thân thì có thằng đàn ông nào không có ham muốn đâu chứ.
Không được, cô vẫn còn nhỏ và cô cũng chưa sẵn sàng. Lâm Thiên Khang không được bắt cô làm điều cô không muốn.
Bỗng đôi mắt long lanh nước ngước lên nhìn anh, yết hầu người đàn ông chuyển động.
“Từ Nguyệt…”
“Vâng, tôi nghe.”
“Tôi có thể hôn em được không?”
Từ Nguyệt mặt đỏ như trái cà chua, ấp úng trả lời.
“C…cái…cái gì cơ chứ?”
“Em không muốn thì cứ từ chối, không sao cả.”
“Tôi…tôi đã nói là không được đâu.”
Vừa nghe tới đây hai mắt của Lâm Thiên Khang sáng lên, trái tim đập rộn ràng.
Anh cúi xuống ngước nhìn người con gái đang vờ nhìn đi chỗ khác vì quá ngượng ngùng.
Anh đi tới trước mặt cô, cúi người hôn lên cánh môi hồng. Bàn tay anh đỡ gáy cô, tay còn lại đặt ở eo rồi dần dần anh bế bổng cô lên, vừa đi tới giường vừa hôn.
“Ưmmmm.”
Tiếng chụt chụt vang khắp cả căn phòng, làm cho Từ Nguyệt còn ngượng hơn.
Anh hôn cô say đắm, dường như muốn chứng minh trong mắt anh chỉ có mỗi cô, đôi bàn tay vuốt ve đùi cô.
Thay vì phản kháng như lần trước thì cô để mặc anh làm càn. Anh hôn sâu hơn, tay lại tiến xa hơn nữa nhưng vẫn chỉ dừng lại ở đùi có lẽ anh sợ mình sẽ làm sai sót điều gì đó.
Càng hôn lại càng nghiện, càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-tu-khong-chay-thoat-duoc-dau/3569924/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.