Mạch Lục Nhan trong bộ đồng phục học sinh cấp ba, cặp da đeo ngang bờ vai bước vào bệnh viện đa khoa, chậm ngồi xuống dãy ghế chờ trước phòng khám số hai chuyên khoa ngoại, cách một lớp kính mờ nhạt, đôi mắt háo hức của y dán chặt lên thân ảnh của vị bác sĩ trong phòng đang chuẩn bệnh cho một người phụ nữ luống tuổi.
Khóe môi y cong lên, chả biết hắn đã nói cái gì, chỉ thấy bờ môi của hắn bật mở ra vào, ánh mắt thiện cảm chu đáo nhìn bệnh nhân, rồi cúi đầu ghi chép vào trong hồ sơ bệnh án, tim y gõ don một tiếng nhói đau, y thương thầm hắn từ lâu lắm rồi, mà y không dám nói ra, dù sống chung một nhà, ngồi chung một bàn ăn, thái độ của hắn còn đối với y rất tốt, rất biết quan tâm chăm sóc, nhưng đó là thái độ của một người anh săn sóc cho em trai bé nhỏ của mình, đã nhiều năm trôi qua, hắn vẫn luôn xem y là con nít, luôn không mặn không nhạt với y, giờ y thật sự rất muốn biết một điều: Hắn đặt y ở đâu trong con tim của hắn?
"Cậu học sinh này, không được ngồi choáng trước cửa ra vào, cậu không nhìn thấy bảng đề chú ý hay sao?" Thình lình một giọng nói khàn khàn vang lên, Lục Nhan giật mình quay lại phía sau, là một cụ già râu tóc bạc phơ lên tiếng nhắc nhở y, y lật đật hoàn hồn đem mông dịch ra xa cửa phòng khám bệnh một chút, mới phát hiện ánh mắt chán ghét của bệnh nhân xung quanh đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-trinh-ket-hon-cung-bao-boi/2671262/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.