Những giông bão đi qua thì ngày đẹp trời sẽ đến. Bọn họ đã trải qua không ít chuyện lớn nhỏ nhưng vẫn một lòng hướng về nhau. Tình yêu của bọn họ không thể nói là to lớn như vũ trụ, chỉ có thể nói to bằng chính hạnh phúc của gia đình họ.
Hai năm sau tại Trình gia, Ông bà Trình vui vẻ ôm những đứa cháu của mình vào lòng. Xung quanh là những đứa nhóc đáng yêu, lại vô cùng biết sủng nịnh ông bà nội. Uyển Kỳ từ trong bếp bước ra với một đĩa trái cây lớn. Cô vui vẻ ngồi xuống cạnh tiểu Bối Bối nhà mình.
- Uyển Nhi của mẹ, aaa…
Bé con bập bẹ nhìn mẹ cười, tuy rất mến ông bà nội nhưng đứa trẻ nào khi thấy mẹ mình cũng theo phản xạ mà dang tay ra đòi mẹ bế. Uyển Kỳ vui vẻ bế con qua phía mình.
- Sao đấy, con gái yêu của mẹ. Gọi mẹ đi rồi mẹ bế!
- Aaaa… m… me…
Cả Trình gia được dịp cười lớn, Hạo Lạc tiến lại ngắt nhẹ chiếc má bánh bao của tiểu công chúa giận dỗi.
- Thế còn ba thì sao?
- Ba… baba… bababa…
Bé con thích thú khi cả nhà đều cười vui vẻ. Được ba yêu thương hôn lên má, bé con bĩu môi quay qua mếu máo với anh hai. Bảo Bảo tiến lại lắc đầu liên tục bẹo má bé con.
- Ba dơ ha… ba thật kỳ cục…
- Aaaa… aaa… á…
Nhìn tiểu công chúa nhất định kỳ thị mình mà khuôn mặt anh đã trở nên đen sì. Hạo Lạc cọ cọ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-trinh-dung-hong-chay-thoat-/3548939/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.