Đang trên đường rước Bảo Bảo thì cô nhận được gọi từ bà Trình. Nhìn anh sau đó bắt máy ghé tai ra bên ngoài cửa sổ lắng nghe.
- Con nghe thưa mẹ?
“Tối nay, tụi con ghé qua Trình gia nhé. Ba mẹ có chuyện muốn nói."
- Dạ vâng, có chuyện gì vậy ạ.
“Cứ qua đi đã, thế nhé. Mẹ có chút chuyện cần giải quyết.”
- Dạ vâng ạ.
Cô tắt máy liền có một tiếng két vang lên. Hạo Lạc bất ngờ thắng xe trước đèn giao thông đỏ. Anh đưa tay nhướn người kéo cô về phía mình, ánh mắt như tra xét đầy vẻ ghen tuông. Có vẻ như do cô nói chuyện nhỏ lại còn ghé người qua cửa sổ nên mới có người ghen tuông đến như vậy.
- Ai vừa gọi cho em vậy?
- Ưm, là mẹ. Mẹ bảo tối nay nhà mình… ưm…
Hạo Lạc phủ môi mình lên môi cô khiến cô trợn tròn mắt. Khẽ cười, môi cô dần mấp máy hòa quyện theo cùng anh. Môi lưỡi dây dư đến mức quên rằng cả hai đang ở giữa đường. Tiếng còi xe vang lên liên hồi từ phía sau thúc giục, Uyển Kỳ giật mình vội vàng đẩy anh ra.
- Anh mau lái xe đi, mọi người đang bóp còi kia kìa.
- Anh biết rồi.
Hạo Lạc nhếch môi phóng xe nhanh về phía trường Bảo Bảo. Cả hai bước xuống xe đứng trước cổng chờ con. Nhóc Bảo Bảo vừa thấy ba mẹ đã vui vẻ chạy lại. Mấy ngày qua ba mẹ luôn trọng trạng thái khó chịu nên nhóc cũng không được cả hai đưa rước. Hôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-trinh-dung-hong-chay-thoat-/3548935/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.