Uyển Kỳ quay trở về phòng thấy anh đang ngồi làm việc cũng chẳng biết phải nên làm gì cho đúng. Cuối cùng vẫn là muốn nói chuyện rõ ràng với anh. Nếu cứ để mãi tình trạng này, cô sợ bản thân sẽ bị bức chết mất. Cảm giác này rất khó chịu, nó hệt như ép cô đến mức khó thở.
- Hạo Lạc, em muốn nói chuyện với anh.
- Chuyện gì vậy?
- Anh biết em đang muốn nói về vấn đề gì mà đúng không?
- Anh biết nhưng anh không có gì để nói với em, im lặng cho anh làm việc.
- Rốt cuộc là anh bị gì vậy hả? Rốt cuộc em làm gì sai với anh? Thái độ của anh là đang rất coi thường em đó anh biết không? Trước nay anh không có như vậy mà!
- Anh qua phòng khác làm việc đây, em bớt phiền phức đi!
- Anh dám?
- Em không thấy anh làm việc sao mà còn kiếm chuyện với anh! Anh chưa đủ mệt hả?
- Anh…
Nói rồi anh xách laptop cũng như mọi giấy tờ ra ngoài. Cánh cửa đóng lại, Uyển Kỳ cười khổ, nước mắt dần chảy ra theo hai khóe mắt. Đây là lần đầu tiên cô tủi thân đến như vậy, anh vừa nói cô phiền phức, vừa lớn tiếng quát nạt cô.
- Phiền phức… haha… phiền phức…
Hạo Lạc qua phòng làm việc chỉ biết ngồi thẩn thờ nghĩ về dáng vẻ đau buồn của cô. Tìm đến chai rượu trên kệ, anh nhếch môi nhìn chất lỏng sóng sánh bên trong. Anh rất ít khi dùng chất kích thích, bởi anh biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-trinh-dung-hong-chay-thoat-/3548930/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.