Uyển Kỳ sau khi rời khỏi Trình thị đã tự lái xe về Trạch thị. Gặp lại lão Hạ, tâm tình cô một chút vui cũng không có. Ngồi xuống bàn làm việc, cô day day mi tâm ngã người ra sau ghế làm điểm tựa. Cô vẫn luôn tự trấn an bản thân rằng cô sẽ ổn nếu như một ngày nào đó gặp lại bọn họ… nhưng hình như cô không ổn một chút nào. Tâm tư của cô luôn mong rằng lão Hạ sẽ sống đúng trách nhiệm của một người cha, sẽ toàn tâm toàn ý chúc cô hạnh phúc… nhưng có vẻ như ngày hôm nay lão đã khiến cô hoàn toàn thất vọng. Hoá ra đối với nhà họ Hạ, cô cũng chỉ là con cờ để họ duy trì cuộc sống.
- Sẽ không bao giờ tôi tha thứ cho các người!
Lão Hạ sau khi trở về nhà liền mang trong mình trạng thái vô cùng tức giận. Lão chẳng tin Uyển Kỳ như vậy lại có gan dám cãi lời và khước từ mọi đề nghị của lão.
- Thật tức chết mà!
- Ông lại làm sao đấy? Đàm phán với Trình Tử Nhân không được sao?
- Chỉ cần một chút nữa là đã có thể mang hợp đồng trở về. Vậy mà Uyển Kỳ nó dám cản trở công việc. Con nhỏ đó dám chống đối tôi!
Lệ Tinh Yên như đã đoán được từ trước, bà ta thừa biết Uyển Kỳ là người có kiên định cỡ nào. Bị bà và Uyên Ngọc đày đoạ tinh thần nhiều năm như vậy, việc quay lại giúp đỡ Hạ thị có vẻ như rất đỗi xa vời. Không mấy gấp gáp, bà ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-trinh-dung-hong-chay-thoat-/3548913/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.