Đưa Bảo Bảo đến trường, cả anh và cô cùng xuống xe đưa nhóc vào trường. Anh bế con, còn cô lại bước theo sau, hình ảnh ba người một nhà thật khiến người khác phải ganh tỵ. Đợi khi con bước vào lớp, cả hai mới quay người về lại xe. Hạo Lạc nhìn qua cô khẽ lên tiếng.
- Uyển Kỳ, vất vả cho em rồi.
Cô nhìn qua anh, thật sự không hiểu rõ câu nói của anh nhưng cô cũng vội lắc đầu. Khó khăn hay vất vả thì năm đó cũng là do cô lựa chọn. Mọi thứ không liên quan đến anh. Nếu bây giờ cho cô quay ngược thời gian thì cô vẫn quyết định sẽ rời thành phố A để tới Canada. Nếu cô vẫn nhất định ở lại đây, cô e rằng bây giờ không chỉ cô mà ngay cả con cô cũng sẽ bị mẹ con Tinh Yên làm khó đến mức uất ức mà chết. Đưa cô đến Trạch thị, anh mới quay trở về bệnh viện. Vừa bước vào sảnh lớn, cô đã bắt gặp khuôn mặt đen sì của Phi Nhã.
- Chị sao vậy?
- Híc… em bỏ chị… để cái tên Trình Tử Nhân kia ức hiếp chị.
- Anh ấy ức hiếp chị?
- Còn không phải sao? Anh ta qua nhà, đến khuya lắc khuya lơ lại không chịu về. Hại chị cả đêm qua phải thức để xua đuổi anh ta.
Uyển Kỳ bật cười choàng tay qua vai Phi Nhã. Thái độ thể hiện ra chính là muốn an ủi nhưng thật chất trong lòng lại buồn cười không thôi. Cô chị Phi Nhã này của cô, rõ ràng là thích Tử Nhân đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-trinh-dung-hong-chay-thoat-/3548894/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.