“Bạn của em thật vui tính.” Thẩm Ám đợi người đó rời đi, mới nhéo nhéo mặt Bạch Lê, hôn lên một lần nữa. 
Chỉ hôn được một lúc, Đới Mi lại lần nữa đi lên, cô ấy che mắt, chỉ về hướng cửa Bạch Lê, “Cái kia, tớ để quên đồ ở cửa, xin lỗi, hai người cứ tiếp tục.” 
Cả khuôn mặt Bạch Lê đỏ bừng, cô đẩy Thẩm Ám ra, cúi đầu đi về phía cửa. 
Thẩm Ám cúi đầu nâng đống nguyên liệu nấu ăn dưới chân lên, vừa đi tới cửa nhìn thấy Đới Mi mua rất nhiều thứ để ở đây, mà khăn quàng cổ và găng tay của cô ấy rơi trên một túi hoa quả, cô ấy vừa cầm lấy khăn quàng cổ chuẩn bị rời đi thì Bạch Lê đã kéo lại nói điều gì đó. 
Lúc Thẩm Ám vào cửa, vẫn nghe thấy Đới Mi “khuyên” Bạch Lê, “Cậu ngốc à, cậu kéo tớ làm gì, tớ đi đây…” 
Anh che khóe miệng cười cười, nói với Đới Mi, “Vào ăn cùng nhau đi.” 
Đới Mi ngỡ ngàng,”Tớ á?! Anh ấy biết nấu ăn?! Tớ, mẹ nó …Quả Lê nhỏ cậu thực sự đã kiếm được! ” 
Toàn thân Bạch Lê nhanh chóng nóng lên, tai và mặt cũng nóng ran, cô không nói gì cả, cúi đầu chạy vào phòng, đóng cửa lại rồi không ra nữa. 
Thẩm Ám mang mấy thứ bên ngoài vào, Đới Mi mua toàn hoa quả, còn mua thêm một chiếc gối ôm hình quả lê màu xanh lá mới, trông hơi giống quả bơ. 
“Cảm ơn cô quan tâm đến cô ấy.” Thẩm Ám mở túi bọc gối ôm ra để sang một bên, chuẩn bị giặt sạch sẽ rồi mới đặt lên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-thu-y/1055428/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.