6 giờ sáng, Thẩm Ám nhận được cuộc gọi của Miêu Triển Bằng. Có một chú chó bị tai nạn được đưa đến phòng khám nhưng một mình cậu ấy không thể xử lý được, anh đành phải thay quần áo rồi đến.
Sau khi rời khỏi phòng giải phẫu thì cũng vừa đúng 8 giờ. Anh đưa cháo cho Bạch Lê, sau khi ở khu vực nghỉ ngơi ăn một chút gì thì lại ra ngoài hơn một tiếng đồng hồ.
Gần đây mọi người đều mua khá nhiều vịt cao su màu vàng cho bé chó, vì thế mà anh bảo Đàm Viên Viên đánh một ghi chú dán trên tường, lại phát thông báo trong diễn đàn của phòng khám thú y, nhắc nhở mọi người đừng tiếp tục mua đồ chơi cao su kia cho chó nữa, tiện tay bổ sung thêm hình ảnh giải phẫu của ngày hôm nay.
Một chú chó lớn đang nằm, bên cạnh là bốn con vịt cao su màu vàng đặt ở trên khay.
Anh phát xong tin tức thì bước ra cửa hút thuốc để tinh thần trở nên sảng khoái hơn.
Đêm qua anh ngủ không đến bốn tiếng đồng hồ, những khách hàng có lịch hẹn trước vào buổi sáng là những ca khám gấp đều sắp xếp đến tận buổi chiều, Thẩm Ám đặc biệt bận rộn cả một ngày.
Những người trong câu lạc bộ cầu lông thường xuyên ở trong nhóm nhắn tin, hỏi anh vì sao mấy ngày nay lại không đến.
Thẩm Ám chỉ gửi một câu [Bận rộn] rồi không tiếp tục trả lời nữa.
Vào buổi chiều, anh ngủ bổ sung một tiếng đồng hồ ở văn phòng, liếc mắt nhìn vào di động lại thấy Bạch Lê vẫn chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-thu-y/1055398/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.