Vườn bách thảo rất lớn, ở đó ngoại trừ những loại thực vật kỳ lạ ra, còn có tiểu viện trong rừng trúc và một khu nuôi chim công.
Tiểu viện trong rừng trúc được bao quanh bởi những cây trúc xanh mướt, đi qua rừng trúc, khi bước vào tiểu viện có một loại cảm giác bí ẩn khó thể hình dung được tách biệt với bên ngoài.
Ngay lối vào tiểu viện có một cái chòi nhỏ, dùng để làm bóng mát, còn có một bộ trà nhỏ, không biết đặt ở đó từ khi nào, ấm trà đã nguội lạnh, chỉ là chén trà rất độc đáo, trên mỗi một cái chén trà đều khắc một bài thơ.
Thẩm Ám khoác túi trên lưng đứng trước một tấm bia đá, nhìn cuộc đời của các nhân vật lịch sử được ghi trên đó, còn Bạch Lê thì nhìn tách trà nhỏ trên bàn đá sau lưng.
“Thích sao? Đợi lát nữa đi ra ngoài, có thể mua một bộ.” Thẩm Ám đứng phía sau cô, dựa vào bên cạnh cô, cúi đầu nhìn tách trà nhỏ trên bàn cùng cô.
Bạch Lê siết chặt tay, không dám nhìn anh, nói lí nhí, “Không, chỉ… Nhìn thử.”
“Ở đằng kia có một quán trà chuyên bán dụng cụ về trà.” Thẩm Ám nắm chặt cổ tay cô, cúi lưng xuống, cả khuôn mặt dán sát vào mặt cô, “Tại sao lại không nhìn anh?”
Toàn bộ khuôn mặt Bạch Lê đỏ bừng, muốn rút tay ra nhưng lại không thể rút ra được, lo lắng tới độ cả người đổ mồ hôi, giọng nói cũng trở nên nóng nảy, “Em không có…”
“Vậy em nhìn anh mà nói chuyện.” Ngón tay Thẩm Ám trượt xuống một chút, nắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-thu-y/1055386/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.