“Haren, đừng quá sốtruột, mệt thì nghỉ 1 chút cũng được. ” Phúc Nhạc đứng lên nói với Haren, thân thể còn chưa khoẻ hẳn, liều mạng như vậy cũng không tốt.
“Không sao đâu.” Haren cười, giơ giơ cái liềm trong tay: “Cái này dùng tốtlắm, không phiền phức. Phúc Nhạc nhờ chú Kanya làm dao xương thú thànhhình cái liềm, lúc cắt lúa mì có thể bớt rất nhiều sức, chẳng qua phảixoay người có chút không được tự nhiên, nhưng chưa đến độ xương sốngthắt lưng đau, dù sao thì thân thể của cậu ta cũng khoẻ hơn Phúc Nhạcnhiều.
Phúc Nhạc vừa vui mừng vừa oán niệm, quả nhiên mình lại là người vô dụng nhất…
Chẳng qua nhờ hai người hỗ trợ, Phúc Nhạc trong một ngày đã gặt xong mảnhruộng lúa mì rộng 2 3 mẫu này, tốc độ nhanh đến mức khiến cậu líu cảlưỡi. Đương nhiên, nguyên nhân chủ yếu cũng là vì lúa mì hoang sản lượng thấp, một mẫu không mọc dày như nhà trồng.
Lúc mặt trời sắpxuống núi, Joe đến tìm cậu, là Joe biến thành hình thú dùng khứu giáclinh mẫn ngửi theo mùi Phúc Nhạc mà tìm tới (=)))) ),Haren cùng Jinnhìn Joe xuất hiện không khỏi cười xấu xa với Phúc Nhạc: quả nhiên những người có quan hệ bạn lữ rất thân mật nha.
Phúc Nhạc cũng lên tinh thần, còn đang lo đống lúa mì này vác về kiểu gì đây, Joe xuất hiện quá đúng lúc.
“A Nhạc, có mệt không, có bị thương không? Giữa trưa ăn cơm chưa? Khát hay không?” Joe tìm được Phúc Nhạc rồi nháy mắt biến trở về hình người,bước nhanh đến bên người ôm người trong lòng nhà mình, quan tâm hỏi han.
Jin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-thu-y-o-the-gioi-thu-nhan/1607509/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.