" Không nên dùng ánh mắt này nhìn tôi". Tần Lạc rất bất mãn với nét mặt của hắn. Chẳng lẽ những người này đều cho mình là người thông minh nhất thiên hạ? Mình cũng rất thông minh có phải không? "Như vậy khiến tôi cảm thấy anh rất ngu ngốc. Vì vậy mất đi hứng thú đàm phán với anh".
" Họ Tần kia, anh nói chuyện với người khác khách khí một chút đi". Hoàng Long quát lên. Gã đúng là chịu không nổi người này. Tại sao có thể có người đáng ghét như vậy chứ?
"Anh tới cầu tôi, không khách khí với tôi, còn muốn tôi khách khí với anh?"
"Tôi không phải là tới cầu anh. Tôi là tới thương lượng với anh". Hoàng Long lạnh giọng nói. "Tôi bị điều tra, anh cũng bị điều tra. Mông của tôi có cứt, anh tưởng mông mình sẽ sạch sao?"
"Mông của tôi quả thật rất sạch". Tần Lạc vừa cười vừa nói.
"Tôi ôm thành ý mà đến. Xem ra anh không có hứng thú". Hoàng Long híp mắt nói.
Phát triển của sự việc vượt ngoài dự liệu của hắn. Hắn vốn cho là, đã cầm được nhược điểm của hắn, bọn họ bắt được nhược điểm của mình, để an toàn, mình tới đánh tiếng với hắn, chuyện này liền xong rồi. Hai bên cùng thu tay lại, coi như chưa từng xảy ra chuyện gì cả.
Không ngờ chính là, Tần Lạc căn bản không hề có ý buông tay. Xem ra, hắn định truy cứu đến cùng.
Chẳng lẽ hắn thật sạch sẽ như vậy?
Điều đó không có khả năng. Xã hội như vậy, nếu như không có giao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-thien-tai/3289394/chuong-1333.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.