Chương trước
Chương sau
"Cái này có gì khó?" Thái Công Dân cười nói: "Bên kiểm tra kỹ thuật có nhiều người, không thể đồng thời điều tra hai vụ án sao? Trước kia điều tra đồng thời mười mấy vụ án còn không có vấn đề gì. Sao bây giờ không điều tra được? Hay là Hoàng bộ trưởng chột dạ?"

"Ông... " Hoàng Cường bị Thái Công Dân dồn vào góc tường, sượng mặt quát: "Tôi làm gì có ý đồ khác. Kim Lâm đúng là thư ký của tôi nhưng anh ta làm những chuyện gì bên dưới, tôi sao có thể biết hết được?"

"Sao Hoàng phó bộ trưởng lại bỏ quên?" Thái Công Dân khinh thường nói. Vừa mới xem tài liệu xong. Hoàng Cường đã lập tức nghĩ tới chuyện vứt bỏ thư ký tâm phúc của mình. Lòng người quả thật rất lạnh.

"Thấy phó bộ trưởng, xin chú ý thân phận của ông. Xin chú ý lời nói của ông" Hoàng Cường đập tay xuống bàn quát to.

"Thôi được rồi" Quách Long Thanh nói. Nếu như ông ta không lên tiếng, có lẽ hai viên phó bộ trưởng này sẽ đánh nhau trên hội nghị thường ủy của bộ.

"Việc này không chỉ liên quan tới hai vị. mà còn liên quan tới thể diện của bộ y tế. Tần Lạc là thầy thuốc nồi tiếng cả nước, là nhân vật đứng đầu giới Trung Y. Kim Lâm là thư ký của Hoàng phó bộ trưởng, thân phận cũng khá mẫn cảm. Nếu như hai chuyện này bị tiết lộ ra ngoài sợ rằng người bên ngoài sẽ nghi ngờ với công tác của bộ. Hai người có nghĩ tới hậu quả không vậy?"

Đứng ở lập trường của Quách Long Thanh, ông ta không hy vọng làm lớn chuyện. Nếu như có thể yên ổn rút lui. Đó chính là hạ cánh an toàn.

Thế nhưng ông ta lại không thể không quan tâm tới suy nghĩ của hai viên phó quan trọng này.

Dù gì đi nữa chuyện này là do hai người bọn họ đập bàn làm ra. Cho dù ông ta có muốn dẹp yên cũng không dẹp được.

"Bộ trưởng, mới rồi Hoàng phó bộ trưởng đã nói đất nước chúng ta là một nước có luật pháp, có công được thường, là sai nhất định phải trừng phạt. Bây giờ điều tra chân tướng sự việc chính là giúp bọn họ lấy lại danh dự. Hơn nữa lúc này chuyện đã truyền ra ngoài. Bọn họ có thể gửi tài liệu cho Hoàng phó bộ trưởng, gửi tài liệu cho tôi, bọn họ không thể gửi tài liệu cho giới truyền thông sao? Một khi có người đây nó lên thegioitruyen.com, chúng ta lại không có bất kỳ sự chuẩn bị nào. không phải chúng ta rất bị động sao?"

Thái Công Dân nhìn lướt qua Hoàng Cường nói: "Vì vậy tôi nhất trí với ý kiến của Hoàng phó bộ trưởng. Chúng ta phải điều tra nghiêm túc sự việc hơn nữa phải điều tra đồng thời hai việc này. Chúng ta tuyệt đối không đổ oan cho người tốt nhưng cũng không thể buông tha cho kẻ xấu".

Nghe Thái Công Dân nói vậy, suýt chút nữa Hoàng Cường phun máu tươi.

Cái gì mà "tôi nhất trí ý kiến với Hoàng phó bộ trưởng?" Đúng vậy trước đó ông ta đã đồng ý điều tra nhưng khi đó đối tượng điều tra chỉ có mình Tần Lạc.

Mới rồi Quách Long Thanh muốn dàn xếp ổn thỏa. Hoàng Cường liền đồng ý vì dù sao ông ta biết đó là sự thật Có thể ông ta sẽ gánh chịu nhiều thiệt hại.

Nên nhớ rằng người có liên quan tới vụ việc này chính là con trai quý tử của ông ta.

Điều không ngờ là Thái Công Dân lại nói tán thành ý kiến của ông ta. ông ta sao có thể phản bác đây?

Nếu như bây giờ ông ta đôi giọng vậy không phải tự tát vào mặt mình sao?

Quất vào mặt cũng chưa phải là điều quan trọng nhất mà ngược lại còn khiến người ta càng nghi ngờ chính thư ký của ông ta có chuyện.

Chính vì vậy mặc dù Hoàng Cường cực kỳ hận Thái Công Dân nhưng chỉ còn biết cách phụ họa: "vẫn là tra từng cái một nhưng hành động kín đáo một chút. Không nên để cho giới truyền thông biết. Bọn họ viết loạn lên cả thế giới đều biết".

"Các đồng chí khác có đồng ý không?" Quách Long Thanh hỏi.

Tắt cả âm thanh hòa chung một nhịp.

Ước nguyện của mọi người đã thành.

Hiển nhiên hai hồ tranh đấu lần này, cả đôi đều chết.

"Vậy quyết định" Quách Long Thanh nói: "Bên kiểm tra kỷ luật chia làm hai đồng thời điêu tra hai vụ việc này. Trường phòng Trân phụ trách điều tra Tần Lạc, phó phòng Phương Hữu Đức phụ trách điều tra Kim Lâm. Các đồng chí khác phụ trách việc kiểm tra đôn đốc"

Biến cố bất ngờ ở buổi lễ ra mắt của"Thiếu niên y vương" có thể nói chỉ là một sự việc nhỏ xen vào cuộc sống hàng ngày của hắn. Với tính cách làm người của hắn với những chuyện hắn làm đắc tội với người ta khắp nơi, không một ai nhảy ra nhắm vào hắn mới là chuyện kỳ quái nhất trên đời này.

Từ khi Tần Lạc có được tập tài liệu ở chỗ Lệ Khuynh Thành hắn biết bản thân mình không cần quan tâm tới chuyện này nữa. Chỉ cần hắn giao tập tài liệu cho Thái công Dân Thái bộ trưởng có thể khiến nó phát huy tác dụng quan trọng nhất.

Tần Lạc đang xem phim. Chính là"Thiếu niên y vương"

Người làm bạn bên cạnh hắn không phải Lâm Hoán Khê cũng không phải Lệ Khuynh Thành mà là Tô Tử.

Hôm nay Tần Lạc không mặc trường bào màu xanh quen thuộc mà mặc một bộ quần áo thể thao, đi giày vải đầu đội một chiếc mũ lưỡi trai. Tô Từ mặc một chiêc váy dài chân đi một đôi giày vải màu xanh da trời vô cùng duyên dáng.

Hai người ngồi trong góc rạp chiếu phim, không muốn người khác chú ý.

Nói một cách chính xác thì Tô Tử vẫn thu hút sự chú ý của người khác thế nhưng chỉ một số ít đàn ông nhìn lén nàng mà thôi. Người tới rạp xem phim đa số đều có quan hệ tình cảm. Có nhiều người đàn ông dám ngắm nhìn người con gái khác trước mặt bạn gái của mình không?

Ánh mắt Tô Tử vẫn nhìn lên màn ảnh dáng vẻ vô cùng say sưa, trên gương mặt là nụ cười vui vẻ động lòng người. Tần Lạc cũng như vậy thế nhưng hai bàn tay bọn họ vẫn nắm chặt lấy nhau.

Loại cảm giác này rất hay. Tô Tử rất thích. Tần Lạc thích gì nàng cũng thích cái đó.

Nói thật tình tiết và tiết tấu của bộ phim được thực hiện rất tốt. Phùng Đại Cương là một đạo diễn phim nổi tiếng trong nước, tuyệt đối không thể coi thường năng lực của ông.

Đây là một bộ phim thuộc thê loại truyện ký. Bởi vì muốn bớt đi lời giới thiệu buôn tẻ. tất cả đều chỉ dùng các câu chuyện để thể hiện tính cách nhân vật Tân Lạc. Hắn còn nhiều khuyết điểm, hắn không hoàn toàn cao lớn, hắn chỉ được cái giàu có.

Hơn nữa hắn tham tiền, háo sắc sợ chết, hơn nữa lại còn xấu. Thế nhưng cũng bởi vì con người ta có thể bất kỳ lúc nào cũng nhận thấy những khuyết điểm này trong cuộc sống nên ngược lại hắn càng được người khác yêu mến.

Lý Thu Bạch trong vai diễn Tần Lạc đang đứng trên đài hăng say diễn thuyết: "Tôi là giáo viên, tôi tới truyền thụ tri thức. Tôi không mắc nợ các bạn nên không cần phải năn nỉ các bạn đi theo tôi học tập. Ngược lại các bạn phải tới cầu tôi

Trong phim các sinh viên vỗ tay như sấm. trong rạp chiếu phim, các khán giả cũng vỗ tay như sấm.

Tô Tử quay nhìn Tần Lạc. ánh mắt nàng như hai ánh sao sáng ngời.

"Nói rất hay" Tô Tử tán dương.

"Anh cũng không nghĩ mình có thể nói hay như vậy" Tần Lạc ngượng ngùng nói. Ngồi ở

trong rạp chiếu phim, được vô số người khen ngợi, cảm giác này quả thật rất kỳ quái.

"Thật đáng tiếc" Tô Tử nói. "Khi đó em không có mặt".

"Cho nên lúc này em mới cảm thấy vừa vui mừng vừa kinh ngạc" Tần Lạc nắm chặt bàn tay Tô Tử. "Hơn nữa trong câu chuyện về sau em cũng là một diễn viên".

Tô Tử cười khúc khích nói: "Em sẽ cố gắng hơn nếu không sẽ không có phần diễn trong bộ phim".

"Có thể để biên kịch Liễu Hạ Huy biên giúp em" Tần Lạc nói.

Tô Tử lắc đầu nói: "Bộ phim này là tả thật. Chúng ta phải để cho anh ta viết thật. Cho dù là bây giờ hay tương lai nó đều là tiên phong. Em không muốn chỉ vì em mà kịch bản của bộ phim thay đổi hẳn bản chất. Tự bản thản em sẽ cố gắng giành được lời thoại và vai diễn của mình. Khi xảy ra trong hiện thực, vai diễn mới càng có cảm giác".

"Tùy em" Tần Lạc cười gật đầu. Hắn hiểu rõ Tô Tử, hiểu rằng bề ngoài nàng là một người ôn hòa nhưng bản tính cực kỳ mạnh mẽ. Nếu không một người với hai chân bị liệt sao có thể phá vỡ tư tưởng bảo thủ của các đời chưởng môn khác, cho tất cả các nữ đệ tử của Bồ Tát môn ra ngoài học tập, hơn nữa còn để bọn họ tham gia vào thương trường?

Tô Tử gật đầu, ánh mắt nàng lại chuyển tới màn ảnh lớn.

Hiển nhiên nàng cho rằng bộ phim"Thiếu niên y vương" này hấp dẫn hơn Tần Lạc.

Bộ phim chấm dứt sau khi Tần Lạc giải quyết xong nạn muỗi mặt người ở Ván Điền quay về. Rất nhiêu fan hâm mộ hoan hô nhảy múa, vô số tờ báo đăng tin nói hắn là người anh hùng Trung Y đầu tiên của thời đại...

Khi bộ phim chấm dứt, ánh đèn sáng lên, toàn bộ người xem đứng dậy. Tiếng vỗ tay nồng nhiệt của bọn họ có thể đại diện cho tâm tình của bọn họ. Bộ phim khiến bọn họ khóc cũng khiến bọn họ cười, tặng cho người đàn ông đáng yêu. khả kính kia. Nguồn truyện: Truyện FULL

Mắt Tô Tử long lanh ngay cả hai mắt Tần Lạc cũng đỏ hoe.

"Vì sao anh khóc?" Tô Tử hỏi.

"Anh không biết mình lại vĩ đại như vậy" Tần Lạc lau khóe mắt nói. "Anh bị chính mình làm cảm động".

"…"

Khi bọn họ đi ra ngoài rạp chiếu phim nhìn thấy một đám thanh niên đang cuồn cuộn đi vào rạp xem phim. "Thiếu niên y vương" xếp hạng nhất trên bảng bán vé, gần như vào tất cả giờ vàng. Chỉ có một vài bộ phim bom tấn của Hollywood mới có được đãi ngộ đó.

Đương nhiên rạp chiếu phim cũng đẩy mạnh chiếu và tiêu thụ phim.

Ngày chiếu thứ hai của "Thiếu niên y vương" trên cả nước, tổng lượng vé bán ra đã đạt trên hai triệu nhân dân tệ.

Tháng tám. nó hoàn toàn không có đối thủ cạnh tranh ở phòng bán vé.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.