Cơ thể Bá Tước giống như một cây cổ thụ, Phó Phong Tuyết dùng sức xé, một cánh tay bị lột khỏi bả vai.
Bạo cốt được xưng tường đồng vách sắt cũng không thể ngăn cản Phó Phong Tuyết. Động tác của ông trông cực kỳ nhẹ nhàng.
Máu tươi từ miệng vết thương nơi khớp xương và da thịt bị cắt đứt chảy ra như suối, chỉ trong nháy mắt trên mặt đất đã thành một dòng suối nhỏ.
Dòng suối nhỏ này không ngừng lan tràn, tưới cho đám cây, hoa trong công viên.
Sau khi Phó Phong Tuyết dùng cánh tay cụt của Bá Tước đánh bay Kim Đồng, ông thậm chí còn không thèm quay đầu nhìn.
Ông vứt cánh tay cụt của Bá Tước xuống đất, nhìn Bá Tước nói:
- Trung Quốc có một câu ngạn ngữ: phòng thủ tốt chính là tiến công.
- Có thân xác mình đồng da sắt là tưởng rằng mình thiên hạ vô địch … cực kỳ ngu xuẩn.
Coi như buổi tối hôm nay Phó Phong Tuyết đã nói liên tục hai câu dài.
Sau khi nói xong Phó Phong Tuyết không thèm để ý tới Bá Tước đang điên cuồng giãy dụa hay nhìn tới vẻ mặt cực kỳ kinh hãi của lão.
Bàn tay phải đang bóp chặt cổ Bá Tước lại tăng sức, lại dùng lực …
Răng rắc răng rắc …
Đột nhiên cổ Bá Tước so lại, vị trí tay cầm của Phó Phong Tuyết đã bị bẻ gãy. Khi không còn xương chống đỡ, chiếc cổ trở nên mềm nhũn.
Phó Phong Tuyết buông tay, thân thể Bá Tước rơi xuống đất.
Một đời kiêu hùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-thien-tai/3289316/chuong-1255.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.